Đón lễ Độc Lập tại thành phố mang tên Bác là một trải nghiệm khá thú vị với bản thân tôi. Tuy không có quá nhiều khác biệt so với Hà Nội, nhưng Sài Gòn vẫn có cái gì đó sôi động hơn ẩn chứa trong nó. Dường như guồng chân của những con người mến khách nơi đây không bao giờ ngưng nghỉ. Nếu không phải là cuộc hẹn bạn bè tại các quán cà phê, thì cũng sẽ cùng gia đình rong ruổi trên những chiếc xích lô để tham quan các di tích lịch sử. Khách sạn tôi ở thật tiện, chỉ 10 phút đi bộ là đã có mặt ở góc Pasteur và Hàn Thuyên. Khó có địa điểm nào lý tưởng để thưởng thức cà phê và đồ ăn buổi sáng như ở con phố này. Bên phải là Nhà Thờ Đức Bà, xa xa bên trái là Dinh Độc Lập, còn trước mặt là một màu xanh ngát của công viên 30/4. Tôi hay ngồi ở Proganda Bistro để tận hưởng cái sôi động hoạt náo của Sài Gòn, cũng là để thưởng thức tài năng trong từng nét vẽ táo bạo, cách tân từ lớp họa sĩ trẻ, những người đã thổi hồn cho những bức tranh cổ động thời kỳ mới.
Tôi order đồ uống, sau đó nhấc máy gọi cho Thái ra ngồi cùng, đây là lần đầu tôi chủ động gọi hắn, phần vì muốn hỏi han chuyện vay tiền của Quang để nhờ Thái chú ý giúp đỡ trong tầm khả năng, phần vì muốn đáp lễ cậu trai trẻ này sau rất nhiều lần hắn chủ động tiếp đón tôi.
Vẫn là phong thái hớt hải mọi khi, Thái xuống xe, trả tiền Grab rồi tiến vội tới chỗ tôi ngồi, như thể sợ rơi rớt từng phút quý báu để hỏi kiến thức của hắn. Ngồi xuống ghế, Thái bắt đầu hỏi han tôi đủ thứ trên trời dưới đất về gia đình, công việc,…những câu chuyện rất đời thường nhưng là của những người bạn tâm giao. Thái là một người nhanh nhẹn, dưới góc nhìn của tôi là vậy. Một người luôn biết lắng nghe, hỏi han, chia sẻ việc của người khác, trước khi đặt câu hỏi về việc của mình. Đấy cũng là một dạng năng lực. Nhìn tiêu cực thì đó là sự ranh mãnh, nhưng nếu ở góc độ tích cực, thì đó chính là sự cầu thị. Vì thử hỏi, nếu thật sự bạn không có một loại năng lực đặc biệt, thì ai sẽ tìm đến bạn trong cuộc sống này.
Tôi nhìn hắn, không vội nói mà lại nở những nụ cười tủm tỉm như mọi khi. Còn hắn, không mất tới nửa giây để phân tích nụ cười ẩn ý đó. Hai tay xoa vào nhau, môi mím lại, ánh mắt như năn nỉ của một cậu bé đòi đồ ăn. Tôi phì cười, bắt đầu nói:
- Dụng thần của mày đúng là Tham Lang, sao lại có người khéo léo dẫn dắt người đối diện vào câu chuyện như thế nhỉ?
Hắn cười hơ hớ như bị đánh trúng tim đen, đáp lại:
- Đúng là chỉ khi biết về dụng thần em mới có thể tự hiểu con người của mình. Trước kia cứ thấy Hóa Kỵ ở Mệnh, suốt ngày lăn tăn suy nghĩ, rồi lúc nào cũng bị bảo là người cố chấp, khó tính, đa nghi, thậm chí là đố kỵ, thâm hiểm. Đến bây giờ em mới tự tin để giải oan cho bản thân mình.
Không để hắn có cơ hội trình bày dài dòng tiếp, tôi ngắt lời:
- Thôi được rồi, nay anh gọi mày ra chủ yếu để ngắm Sài Gòn, đàm đạo về cà phê, nên có gì thì hỏi nhanh, đúng 30 phút nhé!
Hắn nhăn nhó đáp lại:
- Lúc nào cũng 30 phút, có lần nào lấy được của sư huynh thêm giây nào đâu. Nhưng hôm nay em có việc quan trọng hỏi sư huynh nè, cũng là câu chuyện liên quan đến anh Vinh.
Hắn ngừng lại, xem phản ứng tôi có sốt sắng không. Tôi nhìn hắn rồi chậm rãi đáp:
- Cứ hỏi thôi, giúp được anh giúp, vừa là giúp mày, cũng là để mày tác động hỗ trợ thằng Quang bạn anh. Cùng đồng môn, không nên câu nệ quá.
Nhìn tôi đầy cảm thán, hắn bắt đầu nói chuyện chính:
- Hôm gặp anh về, anh Vinh đắn đo nhiều lắm, cũng tâm sự với em mấy điều anh nói đều đúng, nên anh ấy cũng khá lăn tăn. Sau đó cũng tìm hiểu kỹ hơn về ông chú bên vợ, biết được một vài thông tin, tuy không có xác thực nhưng cũng là khá nghi vấn về vấn đề tài chính của ông chú kia. Mấy hôm nay anh ấy cũng tỏ thái độ ngãng ra chuyện đầu tư, nên bị ông chú kia vừa giục giã, vừa trách cứ cô vợ. Vì kế hoạch, phương án lên hết rồi, lại mất bao công sức tìm mặt bằng. Mọi thứ đang ngon lành, chẳng thể nào có lý do bảo vợ ngừng lại. Thế là vợ chồng mấy hôm nay hục hặc, cãi cọ dữ lắm,…
Lờ mờ hình dung ra câu chuyện của Thái kể, tôi mới hỏi lại:
- Vợ Vinh sinh năm bao nhiêu?
Thái tròn mắt đáp:
- Sao lại thế hả anh?
Tôi lừ mắt nói:
- Nhập quái vào chứ sao, đầu mày nay trên mây à?
Vỗ đùi đánh đét, hắn trả lời:
- Ừ nhỉ, sao em không nghĩ ra nhỉ, tại lúc nào có sư huynh phát em cứ ỷ lại làm sao ấy, lú mề hết cả. Phải nhập quái thật, cái này ứng lắm, em xem bao lần rồi có lệch đi đâu được đâu.
Tôi cười, nói lại:
- Thì nhập quái vào đi, rồi trả lời anh xem. Nói sai đừng hỏi nữa.
Thái lấy điện thoại, mở lá số, lẩm nhẩm trong miệng một lúc, rồi cất lời:
- Vợ Ất Hợi thế này, phi hóa phu thê quái, Hóa Lộc chiếu chính vào phu thê quái và mệnh của đương số, Hóa Kỵ thì lại xung vào Phu Thê đương số và cả Phu Thê của quái. Nghĩa là có tốt có xấu, đúng không sư huynh?
Tôi hỏi lại:
- Có tốt có xấu là tốt hay xấu, tốt cái gì, xấu cái gì. Nói chung chung thế ai hiểu?
Hắn lại nở một cười xuề xòa như mọi lần:
- Sư huynh chỉ em với!
Tôi đáp lại:
- Bắc Phái nó không ở đâu xa, nó ở trong lý lẽ đời thường cuộc sống của mỗi người, của em, của anh, của tất cả chúng ta. Nhập quái là thủ pháp cơ bản của Bắc Phái, nhưng cực kỳ hữu dụng, chính xác và ẩn chứa sự uyên thâm từ những lý lẽ đời thường nhất. Phu Thê quái, cũng có nghĩa là tâm tình gửi trao của người phối ngẫu. Khi nó Hóa Lộc chiếu tới chính nó và Mệnh đương số, nghĩa là tâm tình của người phối ngẫu đó hài lòng với chuyện tình cảm này, và cũng trao tình yêu thương đến chính người bạn đồng hành của mình. Nhưng khi Phu Thê quái Hóa Kỵ xung vào chính nó và cả Phu Thê đương số, thì đây là vấn đề xung khắc, không hòa hợp về sau. Vả lại, Cự Môn hóa Kỵ tính chất ra sao thì em thừa hiểu rồi. Nên chuyện cãi vã, nghi ngờ, khắc khẩu là không thể tránh được. Cung Phụ Mẫu và cung Mệnh của đương số bị hóa Kỵ của Phu Thê quái xâm nhập, xung sát tới. Cũng vừa là Phu Thê đại vận 26, lại vừa ứng với lưu niên 2023 năm nay. Nên chuyện cãi vã cũng là dễ hiểu thôi.
Thái lại gật gù như mọi khi, đáp lại:
- Đúng là thế thật, em tuy chưa gặp gỡ với anh Vinh ngoài đời nhiều, nhưng hai anh em vẫn nói chuyện qua mạng nội bộ với nhau khi làm việc. Hai vợ chồng lúc đầu yêu nhau thắm thiết lắm, đến lúc cưới về chị vợ hay cãi cọ, gây sự với anh ấy lắm. À đúng rồi, đợi em một lát.
Thái lại giơ điện thoại lên, lẩm nhẩm một hồi. Tôi đợi một lúc rồi hỏi:
- Còn chuyện gì nữa thế, kết thúc Tử Vi được chưa thanh niên ham học?
Hắn ngẩng đầu lên nói:
- Em nhập quái ông chú vợ kia vào xem như thế nào anh ạ, đầu óc em chán thật, anh đợi một lát em đọc kết quả anh xem có đúng không nhé?
Tôi gật gù đồng ý, trong lúc đợi cậu ta nhập quái người hợp tác với Vinh, tôi phải tranh thủ gọi thêm cốc nước chanh, nói chuyện với chàng trai này, luôn luôn phải gấp đôi lượng nước vào cơ thể, nếu không muốn chiếc họng bị khát khô.
Một lúc sau, Thái ngẩng đầu lên, nói với tôi:
- Chú vợ anh ấy sinh năm Quý Sửu 1973. Tử Tức của quái Hóa Lộc chiếu tới Tử Tức của đương số, nhưng Tử Tức của quái Hóa Kỵ xung tới Tử Tức của đương số. Cũng vừa Lộc vừa Kỵ thế này, có lẽ tốt xấu đan xen, trước thì hợp tác vui vẻ, sau dễ có phát sinh biến cố bất đồng anh nhỉ. Vũ Khúc lại chủ về tài tinh, khi Hóa Kỵ xung tới cung đồng loại sẽ gây ra tổn thất, hao hụt về tiền bạc. Em luận thế chắc không thể sai nữa rồi.
Thái khoái trí, cười nhăn nhở đắc ý. Tôi cũng gật gù tán thán, nhưng lại hỏi tiếp:
- Vậy hợp tác xấu thế này, lời khuyên là gì?
Thái tự tin trả lời tôi:
- Thì nghỉ khỏe thôi anh, đầu tư gì nữa, trước anh cũng nói vậy rồi mà.
Tôi lại hỏi tiếp:
- Vậy phu thê nhập quái cũng xấu như thế này, thì vợ chồng gì nữa, cũng bỏ luôn chứ hả?
Thái sững người, không biết lý giải ra sao, loay hoay suy nghĩ một lúc, tôi lại hỏi:
- Không phải nghĩ, câu trả lời là đây. Trong việc hợp tác, ai là người ảnh hưởng, có khả năng quyết định thành bại. Trong quan hệ hôn nhân gia đình, người nào là người có tiếng nói? Hai câu hỏi này chính là đáp án cho chú.
Thái đắn đo, suy nghĩ mãi, rồi trả lời tôi một cách rụt rè:
- Hôn nhân thì anh Vinh có tiếng nói, vì ảnh làm ra tiền. Chị vợ vì chỉ làm thu ngân siêu thị, nên tuy thu nhập ổn định nhưng chỉ gọi là làm cho có, chủ yếu chăm sóc gia đình. Nên anh Vinh là người có tiếng nói trong việc hôn nhân. Nên em nghĩ là việc xung khắc này anh Vinh có thể quyết định được. Còn việc đầu tư hợp tác, do ông chú vợ nắm hết về chuyên môn cũng như giấy tờ hợp đồng thuê mặt bằng rồi chi tiêu lên kinh phí mua bán đồ đạc chuyên dụng. Nên ổng là người quyết định chính. Ảnh hưởng khi xung khắc là rất lớn. Có phải là thế không sư huynh?
Tôi mỉm cười, uống một lèo hết nửa cốc nước chanh rồi trả lời:
- Tốt rồi, thế là xong, anh với mày giờ đàm đạo cà phê được rồi. Chỉ cần nhớ là khi nhập quái, không nên quan trọng, cứng nhắc ai là chủ lá số, ai là là quái nhân tiến nhập vào trong bàn cục lá số đó. Tính chủ khách trên lý thuyết chỉ là một phần thủ pháp. Cái quan trọng chính là thực tế cuộc sống ngoài đời. Khi em làm giám đốc hay chủ tịch một công ty, đồng chí bảo vệ dù khi nhập quái vào lá số của em, dù có xung khắc nặng cỡ nào, cũng gần như sẽ chẳng thể làm ảnh hưởng đến công việc hay cuộc sống của em. Nhưng nếu ông giám đốc hay trưởng phòng chi nhánh ngân hàng của em đang làm, khi nhập quái vào lá số của em mà Quan Lộc quái xung tới Quan Lộc mệnh bàn, thì đó không còn là việc đơn giản nữa rồi. Ai ảnh hưởng đến công việc, tiền tài, cuộc sống của ta, đường Lộc Kỵ khi quái xung chiếu tới đều vô cùng quan trọng, cần phải suy xét tỉ mỉ và kỹ lưỡng. Việc hôn nhân đối đãi, hay việc đầu tư hợp tác, suy cho cùng đều là sự tương tác giữa người với người. Nhưng rõ ràng lại là hai chuyện không giống nhau. Hôn nhân là quan hệ của hai người thân thuộc, đã bước đi cùng nhau, có thể thấu hiểu nhau. Vì vậy, nhân tâm và tâm ý là vô cùng trọng yếu. Sự nhường nhịn, nhẫn nại và yêu thương có thể là cứu cánh cho những mâu thuẫn, xung đột, làm cho hạnh phúc bền chặt, tình cảm gắn bó. Còn hợp tác đầu tư, nó là chuyện của người với người, của ma lực đồng tiền, của tranh đấu. Nên ở đó tính nhân văn và thấu hiểu sẽ ít đi, không còn chỗ cho yêu thương và chia sẻ. Thế nên khi có xung khắc thực sự là vô cùng khó để thành công. Em học cũng kha khá thủ pháp rồi, có mới, có cũ. Nhưng nó chỉ là cỗ máy cho em điều khiển, cần hiểu và chiêm nghiệm cuộc sống. Vì cần có một tay lái giỏi, nếu không, một cỗ máy sẽ không bao giờ về đích.
Khi câu chuyện Tử Vi kết thúc, cũng là lúc tôi nhường sân khấu cho Thái, để tiếp tục nói về câu chuyện cà phê. Chàng trai đó có một tình yêu mãnh liệt với loại thức uống đắng và thơm dịu. Ngồi nghe hắn nói về giống cây này, bạn sẽ thấy không khác là mấy với việc được đặt chân lên vùng đất Buôn Ma Thuột.
Thời gian buổi sáng 30/4 cảm giác thật dài và làm được nhiều việc. Sài Gòn tuy hối hả, nhưng lần nào tôi cũng dành được cho bản thân những phút giây thư giãn, không bằng cách này thì cách khác. Sau đó Thái và tôi tạm biệt nhau, hắn quay về nhà bà cô ở quận 5 để ăn bữa cơm gia đình. Còn tôi thì lại rảo bước dọc theo con đường Lê Duẩn xanh mát, lang thang chậm rãi ngắm nhìn Sài Gòn của một ngày kỉ niệm chiến thắng lịch sử.