Kết thúc kỳ nghỉ lễ, tôi lại quay trở lại công việc hàng ngày của mình. Ngoài lý tưởng mong muốn đồng hành với Thầy trong những dự án mới, thì chủ yếu vẫn là núi tài liệu khổng lồ đang chờ tôi nghiên cứu và khai ngộ. Bên cạnh đó là những buổi tư vấn mệnh lý cho những khách hàng đang có nhiều khó khăn trong cuộc sống. Trong lĩnh vực này, sự học quả thật là không bao giờ kết thúc. Tôi không rõ cảm nhận của những người đồng nghiệp khác, nhưng với bản thân mình, Khâm Thiên Tứ Hóa, Hà Lạc Bắc Phái là thứ gì đó cần cả cuộc đời để lĩnh ngộ và học hỏi. Không phải cứ nghiên cứu càng nhiều là sẽ càng giỏi, mà cái nghiên cứu ở đây giúp góc nhìn của ta rộng lớn, bao quát hơn ngày hôm qua, cũng là để những lý thuyết thô ráp của sách vở được gần gũi với cuộc sống hàng ngày, được hòa trộn với tâm thức và dụng tâm của con người. Lúc đó Tử Vi sẽ không còn xa xôi, huyền bí, mà nó sẽ trở thành những công cụ hữu hiệu, để giúp cuộc sống của con người trở nên tốt đẹp hơn.
Tôi là người có thói quen ngủ trưa khá nhanh, chỉ đâu đó năm mười phút, đủ cho đầu óc thư giãn. Sau đó sẽ chuẩn bị cho công việc buổi chiều bằng một ấm Thiết Quan Âm. Trà là một thức uống tốt cho sức khỏe, và cũng không làm cơ thể căng thẳng mất ngủ mạnh như cà phê, đúng là một hương vị tuyệt vời mà tạo hóa đã ban cho con người. Vừa rót trà vào chén tống, chưa kịp thưởng thức, điện thoại tôi vang lên âm tin nhắn, với nội dung cụt lủn: “Sư huynh ơi, cứu em!”. Không cần xem đến người gửi, tôi đã biết thừa là ai. Kệ, tôi úp điện thoại xuống, bận gì thì bận, tôi cũng phải thưởng thức cái phút giây mà mùi hương của những lá Ô Long xanh mướt tràn ngập căn phòng. Màu nước xanh ngọc của giống trà nổi tiếng vùng A Lý Sơn này khiến cho người ta mê đắm, cái hậu vị ngọt thanh, chát nhẹ khi lá trà được lên men bán phần, làm cho sự tươi mới của từng búp trà dù qua chế biến nhưng vẫn như được hái ngày hôm qua.
Sau khi thưởng thức xong, tôi mới mở điện thoại ra đọc tin nhắn. Tên tiểu tử này, lúc nào hắn cũng như là ngày mai cưới vợ vậy. Không thấy tôi nhắn lại, hắn sốt ruột nhắn cho tôi cả chục tin. Không đọc, nhấc máy gọi luôn cho hắn để rõ sự tình, vừa đùa vừa nói, tôi bảo hắn.
- Gì mà mất việc với chả cứu em, đẹp trai như mày thì không ai đuổi đâu, yên tâm.
Giọng hắn mếu máo đáp lại:
- Mất đến nơi rồi đây này, anh không cứu em mà cứ ở đấy đùa.
Tôi hỏi lại:
- Chắc con gái sếp ưng nên bỏ việc về làm con rể giám đốc ngân hàng chứ gì?
Thái mếu máo, kể lể với tôi sự tình. Chả là chỉ tiêu ngân hàng hắn đợt này cao quá. Hết dư nợ tín dụng, huy động tiết kiệm, rồi giờ lại phải mở tài khoản thanh toán, tài khoản trả lương cho các công ty. Cũng may do khéo ăn nói, hắn cũng xin làm việc được với một vài công ty lớn. Một trong số đó là doanh nghiệp về gia công may mặc, có trụ sở tại Quế Võ, Bắc Ninh. Số lượng công nhân cũng ổn, gần 300 người. Điểm mạnh của Thái, cũng là điểm khác biệt giúp hắn có thể kéo được khách hàng về – đó là Tử Vi. Nhờ Tử Vi và khẩu tài của mình, tên vãn bối này mang về cho ngân hàng khá nhiều khách hàng và hợp đồng tốt. Cũng qua những khách hàng cũ giới thiệu, hắn lần mò xin gặp được giám đốc công ty may mặc này. Câu chuyện đáng lẽ không có gì biến hóa, nhưng giám đốc công ty may mặc này, lại là một người phụ nữ khá mê Tử Vi. Không hiểu câu chuyện hắn ta dẫn dắt kiểu gì, mà vị giám đốc kia nhất quyết không chịu ký hợp đồng trả lương tài khoản cán bộ công nhân viên qua hệ thống ngân hàng của hắn, nếu không gặp được tôi. Sau một hồi nghe giải thích, tôi sốt ruột ngắt lời:
- Giờ anh tóm lại cho mày, tại mày xem sai cho bả, nên bả đòi sư huynh của mày, đúng không?
Chưa kịp ngắt nhịp câu thoại, hắn đã cãi ngay:
- Em sai đâu, dụng thần rõ ràng là thế. Chị ấy sinh năm Nhâm Tí, không nóng tính thì chỉ có trầm tính, hướng nội. Thế mà cứ bảo em nói không đúng, thế này chỉ có là dụng thần sai thôi.
Hết trình bày rồi lại năn nỉ. Cuối cùng tôi đồng ý để hắn kết nối một buổi gặp gồm ba người giữa tôi, chị giám đốc và hắn. Không hiểu tên tiểu tử kia đã nói những gì làm tôi trở thành một ẩn nhân cao cao tại thượng biết hết thiên cơ làm người phụ nữ kia nhất quyết đòi gặp như vậy.
Thói quen đến sớm trước buổi hẹn là một trong những điểm mạnh của tôi, dù cả trong công việc và giải trí. Nhưng lần này, tôi khá bất ngờ vì người nữ giám đốc này còn đến sớm hơn cả mình. Một người phụ nữ trung niên, dáng vẻ nhỏ nhắn nhưng khá nhanh nhẹn và có tác phong của người kinh doanh trên thương trường. Chào hỏi một hồi và giới thiệu, chúng tôi ngồi xuống và bắt đầu câu chuyện. Khi tôi đã nắm được vấn đề và mong muốn thực sự của chị Phương – giám đốc công ty may mặc, tôi bắt đầu hỏi chị:
- Em đã hỏi qua Thái xem đã luận những gì về lá số của chị, cơ bản em thấy không sai, vậy không hiểu chị thắc mắc vấn đề gì để em sẽ tư vấn thêm giúp chị.
Chị Phương nhẹ nhàng trả lời tôi:
- Thật ra chị không thấy Thái nói sai, mà cơ bản em ấy nói những thứ rất đúng về chị. Chỉ có Thái là nói công việc của chị gần đây phát triển khá tốt, còn những thầy khác thì toàn nói cung Quan Lộc của chị có hóa Kỵ là sẽ xấu, khó khăn, rồi bị nhiều sát tinh xung chiếu, rất nguy hiểm… Nhưng có một vấn đề chị băn khoăn là Thái nói về tính cách của chị thì lại không giống em ạ. Mà chị nghĩ tính cách thì sẽ tạo nên thái độ, suy nghĩ và hành động, nên ít nhiều sẽ ảnh hưởng đến vận mệnh con người. Em có thể giúp chị được không?
Tôi không bất ngờ trước câu hỏi của chị Phương. Những lãnh đạo doanh nghiệp, hay những vị lãnh đạo tôi đã tiếp xúc khi nhờ tư vấn, họ đều có những góc nhìn rất rõ ràng và logic trong cuộc sống, không dài dòng và lan man. Những câu hỏi họ đặt ra luôn cụ thể, và đều hướng về việc định hướng cho kế hoạch dài hạn trong tương lai. Suy nghĩ về lá số một lát, tôi hỏi chị Phương:
- Chị thích kinh doanh buôn bán sản phẩm hay thích công việc chuyên môn kiểu làm công ăn lương ạ?
Chị Phương trả lời dứt khoát:
- Chị thích công việc tập trung chuyên môn, làm công ăn lương em ạ. Chị yêu công việc này và làm việc rất nghiêm túc, còn chuyện kinh doanh buôn bán thì hiện chị không hứng thú lắm, cũng chưa nghĩ tới bao giờ.
Tôi đáp lại:
- Vậy thì chị là người khó tính, hướng nội, khá độc đoán. Đây là tính cách con người nội tâm bên trong của chị nhé, em không nói biểu hiện bên ngoài.
Ngẫm nghĩ một lúc, chị Phương phản hồi:
- Hôm nọ Thái cũng hỏi chị như vậy, nhưng chị thấy không giống bản thân mình lắm. Tính chị bây giờ khá ôn hòa, điềm đạm, nói năng nhẹ nhàng và sẵn sàng giao tiếp chứ không hướng nội em ạ, cũng không trầm tính.
Tôi nghe xong, hơi giật mình, hỏi lại chị:
- Bây giờ, chị nói là bây giờ tính chị thế. Vậy trước kia tính chị không thế à?
Chị Phương nghe xong, hỏi lại tôi:
- Cái này quan trọng hả em?
Tôi cười, đáp lại chị:
- Quan trọng chứ chị, chị nghĩ lại xem tính cách chị có bao giờ thay đổi không, thay đổi thời gian nào?
Chị Phương ngẫm nghĩ một lúc, trả lời tôi:
- Đúng là có chút thay đổi, tại thời gian lâu quá rồi, nên chị nhất thời không nhớ. Hồi trẻ, tính chị khá cố chấp, không thích giao tiếp, làm việc cứ cần mẫn. Nhưng lâu lắm rồi em ạ, chắc có gia đình ai mà chả thay đổi tính cách, lo toan cho chồng con.
Tôi gật gù lẩm bẩm:
- Đúng là Khâm Thiên, hay thật, không sai đâu được!
Thái và cả chị Phương đều chăm chú theo cử chỉ của tôi, nhưng đều không muốn ngắt dòng suy nghĩ đó. Được một lúc, Thái không chịu được, thốt lên:
- Hay cái gì hả sư huynh, thế sai ở đâu?
Tôi quay lại nhìn hai chị em họ, mỉm cười, nói với chị Phương:
- Chị biết tại sao Thái nói chị không đúng về phần tính cách không?
Chị Phương trả lời tôi:
- Em cứ nói đi, chị vẫn đang nghe đây.
Tôi bắt đầu hỏi chị Phương:
- Chị lấy chồng năm bao tuổi?
Chị đáp:
- Người chồng này là chồng thứ hai, chị lấy năm 32 tuổi em ạ.
Tôi trả lời lại ngay:
- Nếu vậy có phải anh nhà trước khi cưới chị tính cách ôn hòa nhẹ nhàng, cưới xong trầm tính hẳn đi, và ăn nói khó nghe hơn nữa?
Chị Phương gật gù:
- Đúng là như vậy.
Tôi lại nói:
- Còn chị thì ngược lại, lúc chưa lấy anh nhà thì chị khó tính, ngại giao tiếp, khi hai anh chị về một nhà chị lại trở nên vui vẻ hơn, ôn hòa, nhẹ nhàng, nói năng giao tiếp cũng thanh thoát hơn?
Chị Phương gật đầu:
- Cũng đúng là như vậy em ạ.
Tôi hỏi tiếp:
- Vậy thì chỉ khi kết hôn với người thứ hai này, công việc của chị mới bắt đầu thuận lợi và phát triển, trước kia đều là không ổn, hữu công mà vô lao. Chồng chị là người giúp đỡ chị phát triển trong công việc?
Chị Phương vô cùng ngạc nhiên nói:
- Cũng thật sự là thế, em nói chị mới nhớ lại, quả thực kết hôn xong, mọi việc của chị vô cùng thuận lợi. Gia đình, sự nghiệp, tinh thần, tính cách. Sao lại thế hả em?
Tôi mỉm cười quay sang nhìn Thái:
- Chú đoán sai cũng đúng thôi, không trách được. Lá số của chị là một trường hợp đặc biệt trong Bắc Phái, đó chính là biến hóa dụng thần, thay đổi tính cách.
Trong khi chị Phương còn đang mơ hồ, miên man suy nghĩ. Thì Thái như thường lệ lại chất vấn tôi:
- Biến là biến thế nào, dụng thần là bất biến, là không đổi, sư huynh nhầm à?
Tôi nhìn cậu vãn bối, nhíu mày. Tên tiểu tử này, ở một khía cạnh nào đó vẫn còn chưa đi được vào tầng lý niệm của Khâm Thiên. Tuy nhiên, việc hắn luôn đặt ra những nghi vấn trong giới hạn tư duy của mình cũng là việc đáng mừng. Thử hỏi nếu nghiên cứu mà không có sự phản biện, thì học thuật đâu thể phát triển. Tôi đáp lời Thái, cũng là để giải thích luôn cho chị Phương:
- Đừng bao giờ quên lời dặn của Thầy, Tử Vi không bao giờ xa rời thực tế, không bao giờ đứng ngoài quy luật vận hành của vũ trụ và cuộc sống. Em phải hiểu, việc một con người thay đổi tính cách, thậm chí là tính nết khác hoàn toàn so với trước kia, sau khi có một biến cố, một sự việc quan trọng nào đó trong cuộc đời, là việc hoàn toàn có thể xảy ra, và cũng đã xảy ra rất nhiều, cạnh em, cạnh anh, cạnh mọi người chúng ta, đúng không?
Cả Thái và chị Phương đều gật gù đồng ý với lý lẽ mà tôi đưa ra. Bây giờ, đến lượt chị Phương hỏi tôi:
- Vậy sự kiện làm chị thay đổi tính cách, là việc chị kết hôn đúng không em?
Tôi gật đầu, chị lại hỏi tiếp:
- Thế chị còn có sự kiện nào để thay đổi tính cách nữa không em, nó có ảnh hưởng gì đến công việc của chị không, tốt hơn hay xấu đi hả em?
Tôi trả lời chị:
- Việc chị hỏi, nếu giải thích cặn kẽ thì chỉ có Thái mới hiểu được, vì nó là kiến thức chuyên môn. Còn để trả lời cho lá số của chị, thì sẽ là không. Chỉ cần chị giữ gìn gia đình hiện tại ổn thỏa thì sẽ không có gì thay đổi.
Thái hỏi tôi ngay:
- À, em hiểu rồi, có phải nếu hôn nhân kết thúc, thì chị Phương sẽ không nhận được sự hỗ trợ từ vận khí của chồng chị ấy đúng không sư huynh?
Tôi khẽ gật, trả lời Thái:
- Đúng nhưng chưa đủ, hoán chuyển dụng thần là một thủ pháp cao cấp trong Khâm Thiên, em sẽ chưa hiểu được nó ngay đâu. Nhưng trước hết cần hiểu một việc, đứng trước mỗi vấn đề, mỗi sự thay đổi trong cuộc sống. Con người đều có thể có sự lựa chọn cho riêng mình. Những người có cùng một lá số, đương nhiên thường sẽ có lộ trình trên một con đường lớn giống nhau. Nhưng khi họ đi đến một điểm ngã ba, nhân tâm mỗi người sẽ có quyết định riêng, người rẽ trái, kẻ rẽ phải. Sự phân chia thay đổi đã bắt đầu hình thành. Đến những ngã rẽ tiếp theo, sự lựa chọn khác nhau của mỗi người lại làm cho số lượng người đi cùng nhau trên một con đường, càng ngày càng ít đi. Nên vì vậy, tuy ngàn người cùng lá số, nhưng không ai giống ai là vậy. Nói về lại lá số chị Phương, khi chị lấy chồng thời điểm đó, chị cũng sẽ đứng trước ngã ba đường của một lựa chọn gì đó, nhưng khi chị đã chọn đi theo con đường sự nghiệp, làm công hưởng lương. Thì số phận đã dẫn chị đến thành công như bây giờ, còn nếu không thì chưa chắc.
Chị Phương trầm ngâm một lúc, đáp lại lời tôi:
- Thật sự là đáng để suy ngẫm em ạ, đúng là lúc lấy anh nhà chị xong, do có điều kiện nên chồng chị cứ động viên chị nghỉ công việc ở công ty, về tự kinh doanh buôn bán cho đỡ vất vả. Lúc đó chị lăn tăn suy nghĩ lắm. Vì công việc ở công ty thì mệt, về nhà kinh doanh buôn bán sẽ đỡ nhọc nhằn khó khăn, lại có thời gian chăm sóc con cái gia đình. Nhưng cuối cùng, run rủi thế nào chị lại chọn con đường này. Chỉ vài ba năm sau khi tái hôn, công việc của chị tiến triển rất nhanh, cứ một hai ba năm là lên một cấp, và như em thấy bây giờ, dưới chị là gần ba trăm cán bộ công nhân viên. Nghĩ đi nghĩ lại, chị vẫn thấy quyết định hồi đó của chị là sáng suốt.
Tôi cười nói với chị Phương:
- Vậy cũng là may mắn cho chị rồi, cũng chả phải cậu sư đệ này của em kém cỏi gì đâu, chỉ là có những chỗ chưa được học đến. Có khi chị phải mời Thái về làm quân sư danh dự, em đảm bảo lúc đó, riêng khoản chọn nhân sự đúng người đúng việc, hợp năng lực chuyên môn là chị khỏi phải suy nghĩ. Đấy là biệt tài Thái có thể tư vấn cho chị.
Mọi người cùng cười phá lên, làm tan không khí huyền bí lúc trước. Thái vui lắm, hắn không ngờ lại được tôi mở đường cho như vậy. Cứ nhìn tôi rồi nháy mắt bày tỏ cảm kích. Sau khi giải thích xong cho chị Phương, tôi cũng có tư vấn một chút về những tốt xấu trong định hướng công việc của chị và công ty sắp tới. Bữa cà phê chiều tại Sofitel bỗng dần trở lạnh bởi những cơn gió giao mùa. Ba người chúng tôi di chuyển tới một nhà hàng gần đó theo lời thỉnh cầu rất nhiệt tâm của chị Phương. Sau bữa ăn tối nay, chắc hẳn cả Thái và chị Phương đều mãn nguyện. Một người có hợp đồng mới, còn một người sẽ hiểu hơn về bản thân mình. Tử Vi có thể kết nối những mối quan hệ của con người lại với nhau hay không, điều đó tôi không chắc, cũng không quá để tâm. Nhưng có một điều tôi chắc chắn rằng: Nếu biết những ngã rẽ trong cuộc đời sẽ đi về đâu, con người ta sẽ có những quyết định đúng đắn, để cuộc sống này thêm phần tốt đẹp.