HAI MẶT TRẮNG ĐEN

DỤNG THẦN

Thời gian ở gần Ngộ Trí lão sư quả là quãng thời gian quý giá với ba chàng trai Minh, Mạnh và
Cẩn. Không những bọn họ được học về y lý từ bậc thầy của đông y. Mà còn được truyền thụ những giá trị quý báu về Tử Vi. Ngoài những kiến thức cứng nhắc, tẻ nhạt, họ còn được lão Trí khai mở cho những góc nhìn nhân sinh trong cuộc sống. Từ đó Tử Vi hiện lên trong mắt họ là một thứ gì đó sâu sắc nhưng lại vô cùng gần gũi.
Sáng chủ nhật, dược Nam Hà có tổ chức buổi giới thiệu và ra mắt bộ sản phẩm chống đau mỏi
xương khớp tại khách sạn JW Marriott. Buổi giới thiệu và ra mắt sản phẩm diễn ra tại một phòng họp sang trọng, thu hút sự quan tâm của những chuyên gia y tế, bác sĩ, và những người có liên quan đến lĩnh vực chăm sóc sức khỏe. Không khí trong buổi sự kiện tràn đầy sự kỳ vọng và quan tâm đối với sản phẩm này.
Không gian được bài trí một cách tối giản, nhưng sang trọng. Mọi thứ đều tập trung vào sản
phẩm chính – Bảo Cốt Vương, loại thuốc chống đau mỏi xương khớp mới được giới thiệu. Trên một
bàn trưng bày, những hộp thuốc đựng trong hộp thiết kế đẹp mắt là trung tâm của sự chú ý. Hộp thiết kế độc đáo này không chỉ bảo vệ thuốc khỏi ánh sáng mặt trời và ánh sáng tỏa, mà còn giữ cho thuốc luôn khô ráo và an toàn, các thành phần bào chế cũng hứa hẹn mang đến nhiều đột phá về hỗ trợ cơ xương khớp cho người cao tuổi. Khách mời có cơ hội được nghe các chuyên gia y tế hàng đầu thảo luận về công nghệ và hiệu quả của sản phẩm này. Họ đánh giá cao tính năng tiên tiến của thuốc, với khả năng giảm quá trình lão hóa xương khớp và hiệu quả trong việc phục hồi chức năng vận động. Không chỉ vậy, sản phẩm còn được phát triển dựa trên nghiên cứu lâm sàng sâu rộng, đảm bảo tính an toàn và hiệu quả.
Trong không gian chuyên nghiệp và trang trọng của buổi giới thiệu, những người tham dự cảm
nhận sự quyết tâm của nhà sản xuất trong việc mang lại sản phẩm chất lượng cao giúp cải thiện chất lượng cuộc sống của những người phải đối mặt với đau mỏi xương khớp. Buổi giới thiệu này là một bước quan trọng trong việc đưa sản phẩm của công ty đến với cộng đồng và người tiêu dùng.
Bữa tiệc buffet sau buổi giới thiệu sản phẩm là một sự kết nối hoàn hảo giữa công ty và giới chuyên gia y tế cùng các nhà phân phối, đại lý thuốc. Không gian tiệc được thiết kế cẩn thận để tạo ra một môi trường ấm cúng, thoải mái, thúc đẩy sự tương tác và giao lưu giữa những người tham dự. Bàn
buffet tràn đầy các món ăn đa dạng và hấp dẫn, từ các món hải sản tươi ngon đến các món ăn chay và đồ tráng miệng lôi cuốn. Các món ăn được trình bày một cách tinh tế trong các đĩa đẹp mắt, và bàn trang điểm bằng hoa tươi tạo nên một không gian thú vị để mọi người thỏa mãn khẩu vị và chia sẻ thông tin với nhau nhiều hơn.
Được phân công chăm sóc các khách hàng và đại lý của công ty, chốc chốc, Cẩn lại đảo một
vòng quanh khu vực ăn uống của khách hàng để quan sát và hỗ trợ. Tranh thủ lúc mọi người đã nhập tiệc, cậu vào toilet để rửa mặt và sửa sang lại trang phục. Khi gần đến cửa phòng vệ sinh, Cẩn thấy chỗ cầu thang bộ vang lên tiếng tranh cãi của một đôi nam nữ. Bình thường Cẩn sẽ không để ý mà cho qua, nhưng lần này một giọng nói quen thuộc vọng đến khiến cậu phải chú ý:
– Anh lúc nào cũng kêu công việc, đi suốt ngày mà có đem được đồng nào về nhà.
Giọng người đàn ông vang lên:
– Thôi cô nói ít thôi, sao lúc nào tôi ra ngoài cô cũng cằn nhằn thế. Có lúc nào là cô cười không?
Thôi tôi phải vào làm việc đã.
Tiếng của Hiếu, anh phó phòng marketing ở công ty, trưởng nhóm truyền thông cho sản phẩm ở hội thảo lần này. Thấy tiếng bước chân chuẩn bị đi xuống. Cẩn liền vội vàng nấp vào bên trong một buồng toilet. Đợi cả hai đi vào, cậu ta mới quay trở lại phòng ăn.
Vừa gặp Minh và Mạnh, Cẩn đã hỏi:
– Vợ anh Hiếu cũng làm ở công ty luôn hả mấy ông.
Mạnh nghe thấy trả lời:
– À, đấy là chị Thảo, làm đại lý phân phối cho bên mình. Tôi quen chị ấy mà. Sao thế ông?
Cẩn nói:
– À không, tại vừa tôi thấy cãi nhau ở cầu thang to tiếng lắm nên mới hỏi.
Minh nghe thấy vậy, cười nói:
– Ôi dào, vợ chồng nào mà không cãi nhau hả ông, chuyện bình thường mà.
Cẩn thấy thế, hỏi lại Minh:
– Mà thường ngày tôi thấy anh Hiếu vui vẻ mà, đi giao lưu với anh em hòa đồng thân thiện lắm.
Minh gật đầu đáp:
– Ừ, công nhận nhẹ nhàng, vui vẻ.
Mạnh nghe vậy, lắc đầu bảo:
– Các ông đoán nhiều làm gì, chiều tôi gặp chị Thảo, hỏi một câu là ra.
Minh nghe vậy liền nói:
– Ừ, thế hỏi cả lá số đi. Có lá số là ra hết.
Buổi chiều hôm đó, Mạnh ghé qua văn phòng của Thảo để gửi ít tờ rơi quảng cáo của sản phẩm
Bảo Cốt Vương sáng nay. Sau khi trao đổi xong công việc, Mạnh quay ra nói với Thảo:
– Mà công nhận anh Hiếu giỏi thật đó, một mình phụ trách truyền thông sản phẩm lần này.
Thảo nghe vậy, bĩu môi rồi nói:
– Thôi chị xin mày, tiền nhà này toàn chị kiếm, ông ấy đưa về được đồng quái nào. Giỏi thì đã
có tiền.
Mạnh nghe thế, cười khổ bảo:
– Chị cứ từ từ, anh ấy đang phấn đấu sự nghiệp. Khi nào lên được trưởng phòng thì tha hồ. Mà
ở công ty, ai chả khen anh Hiếu giỏi và nhanh nhẹn, đã thế còn vui vẻ cởi mở.
Thảo liếc mắt nhìn Mạnh rồi cười nói:
– Thôi anh em mày lại bênh nhau, tao chưa thấy ai mà cục cằn vô vị như anh mày. Đã thế còn
khó tính với vợ con, chả được cái nết gì.
Mạnh nghe vậy, nghĩ một lát rồi nói với Thảo:
– Chị có nhớ ngày giờ sinh không, đưa đây em xem Tử Vi cho.
Thảo tròn mắt nhìn Mạnh, giọng có vẻ tò mò:
– Ái chà, mày biết xem Tử Vi cơ à. Xem cho chị xem nào. Ngày 28 tháng 7 năm 1986

Ngắm nghía lá số một hồi, Mạnh bắt đầu hỏi Thảo:
– Vậy là chị thấy anh Hiếu là người thế nào?
Thảo lắc đầu nói:
– Cục cằn, thô lỗ, lại khó tính với vợ con. Chỉ nói với nhau được một hai câu là cãi nhau em ạ.
Thế em xem hộ chị hai vợ chồng sắp tới tình cảm như thế nào?
Mạnh nói:
– Vận 26 này của chị Phu Thê đại vận bị xung, nên tranh cãi là chuyện bình thường. Thôi cố
gắng thôi chị. Vợ chồng chín bỏ làm mười.
Thảo nghe vậy liền kêu ca:
– Mày nói thì dễ lắm đấy, mày cứ lấy vợ đi rồi sẽ rõ thực hư.
Sáng thứ 2 đầu tuần, tranh thủ Ngộ Trí lão sư cùng lãnh đạo phòng đi họp giao ban. Ba chàng
trai bắt đầu chủ đề của Thảo đã bàn từ tuần trước. Minh tò mò hỏi Mạnh:
– Sao rồi, tình hình thế nào, lá số đâu ông?
Sau khi đưa lá số ra cho hai người kia cùng xem, sau một hồi. Cẩn mới lên tiếng:
– Tôi thấy Phu Thê đại vận 26 và 36 đều bị hóa Kỵ xung tới. Vận 36 này khéo còn căng thẳng hơn.
Hóa Kỵ xung hai tầng kìa.
Mạnh gật đầu ra vẻ đồng ý, rồi đáp lại:
– Ừ, đúng rồi. Hôm qua tôi cũng bảo chị ấy thế mà. Xung thế này là mệt đó. Thảo nào hôm trước
cãi nhau ầm ầm.
Thấy Minh âm trầm không nói gì, Cẩn hỏi:
– Minh, ông sao thế, suy nghĩ gì vậy?
Minh bị lời của Cẩn làm cho giật mình, liền luống cuống gãi đầu:
– À không không. Chả là tôi đang nhớ đến lời thầy. Phi cung thì đúng là luận vận hạn, tuy nhiên
yếu tố then chốt đó chính là phải xác định được dụng thần của lá số. Phải xác định được dụng thần thì mới biết được cơ bản về tiên thiên vận mệnh.
Cẩn thấy thế, hỏi lại Minh:
– Thì rõ ràng chị Thảo này dụng thần ở Điền Trạch còn gì. Vợ Liêm Trinh Kỵ, chồng Văn Xương Khoa.
Mạnh nghe vậy ngạc nhiên hỏi Cẩn:
– Ý ông bảo anh Hiếu dụng thần hóa Khoa á?
Cẩn gật đầu nói:
– Ừ đúng mà, tính anh ấy nhẹ nhàng, khéo léo lại ôn hòa.
Mạnh lắc đầu bảo:
– Ông nhầm, ông Hiếu hơi bị nóng tính đấy nhé. Trước mấy lần tôi gặp ông ấy họp nhóm truyền thông cho vụ giới thiệu sản phẩm hôm chủ nhật. Ông ấy quát cấp dưới ầm ầm.
Cẩn có vẻ không phục, phản biện lại:
– Thì sếp nào chả mắng nhân viên. Ông không thấy cả công ty đều quý anh Hiếu à. Rất nhiệt
tình, năng nổ giúp đỡ mọi người.
Mạnh cười lớn nói lại:
– Ông ơi, người ta khéo léo xã giao nên vậy thôi. Chứ bản chất anh ấy là người nóng tính. Dụng
thần phải là hóa Quyền.
Cẩn ra vẻ vẫn không phục, nhưng do tính ít nói nên cũng không tranh cãi nữa. Minh ở bên
cạnh hỏi lại Mạnh:
– Sao ông biết anh Hiếu dụng thần là Quyền?
Mạnh cười cười tỏ vẻ am hiểu rồi trả lời:
– Nếu chỉ một nơi nhận xét có thể không đúng. Đây vợ ông ấy cũng bảo ông ấy nóng tính. Hai
vợ chồng câu trước câu sau là cãi nhau. Phu Thê cung lại tọa thủ Thiên Cơ Quyền. Chẳng phải là chính vị đó sao.
Cẩn không có cách lý giải nào hợp lý hơn nên đành không nói gì. Minh thì khuôn mặt vẫn suy
nghĩ, tỏ vẻ nghi ngờ:
– Quái, tôi cứ cảm giác có gì đấy không đúng, sao tôi với ông và Cẩn, mỗi người lại nhìn ra
một kiểu.
Cẩn nghe vậy liền nói:
– Không, tôi nghĩ là hóa Khoa thôi. Tôi nhìn là biết anh ấy hiền lành.
Minh lắc đầu rồi nói:
– Chả hiểu kiểu gì, có khi người này đa nhân cách.
Sau một hồi tranh luận không có kết quả. Mạnh liền xua tay rồi nói:
– Ôi dào, nghĩ làm gì. Lát cứ hỏi thầy là ra hết. Tôi nghĩ nhiều nhức cả đầu.
Chiều hôm đó, sau khi mọi việc trong ngày đã giải quyết xong xuôi, còn chút ít thời gian lúc cuối giờ, ba người Minh, Mạnh, Cẩn đang đưa mắt nhìn nhau rồi ra ký hiệu để bảo nhau hỏi Ngộ Trí lão sư chuyện sáng nay. Nhưng vì quan sát thấy lão Trí đang mải viết viết gì vào cuốn sổ này có vẻ chăm
chú, nên cả ba không ai dám làm phiền.
Một lát sau, tiếng Ngộ Trí lão sư vang lên:
– Sao, có chuyện gì thì hỏi đi.
Mạnh nghe thấy vậy, cười hì hì đáp lại:
– Thầy siêu thật, việc gì cũng thấu tỏ. Bọn con không nói mà sao thầy cũng biết đang định hỏi
thầy ạ?
Ngộ Trí lão sư không ngẩng mặt lên, tay vẫn cầm bút, đưa từng nét chữ vào trang giấy và nói:
– Ta lạ gì mấy cậu, cứ lúc nào có lá số nào muốn hỏi lại hí hoáy đùn đẩy nhau. Sợ ta mắng hay
sao mà không ai dám lên tiếng.
Cẩn mỉm cười đáp:
– Thầy có khi không cần chữa bệnh bằng bắt mạch, nghe âm thanh có khi đã biết bệnh nhân
bị tổn hại kinh mạch nào trong cơ thể.
Minh cũng hưởng ứng theo hai người kia và nói:
– Bọn con mấy hôm nay đang tìm dụng thần của anh Hiếu thầy ạ. Mà lá số chị Thảo nhiều dụng
thần của nam nhân quá. Chả biết chọn như thế nào?
Ngộ Trí lão sư mặt vẫn không ngẩng lên, chậm rãi nói:
– Chọn như thế nào là chọn như thế nào, mọi việc phải có dữ kiện, thông tin đầu vào, nếu
không lá số chỉ là vật vô tri, vạn người như một, sao có thể thấu hiểu vận số của họ.
Minh nghe vậy, vội thanh minh:
– Vâng, bọn con hiểu chứ ạ, nên phải lấy thông tin đầy đủ thầy ạ. Chuyện là thế này…
Sau khi nghe hết câu chuyện của Minh thuật lại, cũng như cuộc trao đổi sáng nay của ba người
họ. Lão Trí cầm trên tay lá số của Thảo được Cẩn in sẵn. Không cần suy nghĩ, ông nói:
– Minh, đứng sang bên tay phải ta.
Minh đứng dậy, tiến tới chỗ Ngộ Trí lão sư, đứng sang bên tay phải của ông, cách xa 5 bước chân.
Ngộ Trí lão sư tiếp tục nói với Mạnh:
– Mạnh, đứng sang bên tay trái ta.
Mạnh cũng liền đứng dậy, đi tới bên trái lão Trí, cách ông chừng 5 bước chân.
Ngộ Trí lão sư nhìn Cẩn rồi nói:
– Cẩn, cậu đứng ra sau ta.
Cẩn nghe thế liền đứng ra sau lưng lão Trí, cách ông độ 3 bước chân.
Xong xuôi đâu đó, Ngộ Trí lão sư cắt một tờ giấy nhỏ, sau đó dùng bút dạ đen vẽ kín một mặt.
Ông giơ tờ giấy ra trước ngực, rồi bắt đầu hỏi Minh:
– Minh, tờ giấy màu gì?
Minh nhìn thầy, nhưng cậu không đoán được ý Ngộ Trí lão sư muốn gì, đành trả lời theo câu hỏi của ông:
– Con thấy màu đen thầy ạ.
Ngộ Trí lão sư gật đầu, xong lại cất giọng:
– Mạnh, tờ giấy màu gì?
Mạnh không suy nghĩ như Minh, trả lời ngay lập tức:
– Màu trắng thầy ạ.
Ngộ Trí lão sư gật đầu, lại cất giọng hỏi tiếp:
– Còn Cẩn thì sao?
Cẩn ở đằng sau, nên còn chả biết Ngộ Trí lão sư cầm tờ giấy, cậu ta cố nhướn nhướn đầu lên
để xem nhưng cũng chỉ thấy bóng lưng của lão Trí. Cẩn đành nói:
– Con có thấy gì đâu, thầy che hết rồi ạ.
Ngộ Trí lão sư gật đầu, mỉm cười rồi xua tay cho ba người về chỗ. Sau đó lão Trí nói:
– Có ai hiểu ta muốn nói gì không?
Ba cậu học trò đều không hiểu ý Ngộ Trí lão sư, đứng ngây ra suy nghĩ. Lão Trí quay sang nhìn
Mạnh, cậu ta bắt đầu nói:
– Ý thầy là cuộc sống không có sự công bằng ấy ạ?
Ngộ Trí lão sư mỉm cười, nhìn Cẩn, Cẩn rụt rè trả lời:
– Con vẫn chưa hiểu ý thầy, có phải là không nên đứng ở vị trí không thấy được vấn đề không ạ?
Cuối cùng Ngộ Trí lão sư quay sang nhìn Minh. Suy nghĩ một hồi, Minh trả lời:
– Con nghĩ đây là mỗi người khi đứng ở vị trí khác nhau, sẽ nhìn thấy 1 vấn đề khác nhau.
Ngộ Trí lão sư gật đầu mỉm cười, bắt đầu nói:
– Cả ba người đều nói không sai, nhưng cũng không phải là đủ. Nếu đứng nhìn từ phía mặt đen,
đúng là tấm giấy này màu đen. Nhưng nếu đứng nhìn từ phía mặt trắng, sẽ thấy nó màu trắng. Thấy đen hay trắng chính là do góc nhìn của chúng ta. Sự thực là tấm giấy này có 2 màu, cả đen và trắng. Nếu chỉ đứng 1 phía từ góc nhìn của mình. Sẽ không thể nhìn được toàn bộ màu sắc của tấm giấy này.
Mạnh nghe xong, đột nhiên lên tiếng:
– Ý thầy là anh Hiếu là người nóng tính, khó chịu. Đó chỉ đơn thuần là góc nhìn của chị Thảo?
Cẩn ở bên cạnh, ngạc nhiên nói:
– Ai chà, hôm nay sáng dạ quá nhỉ.
Mạnh khoái chí trả lời:
– Chuyện, học 1 phải biết 10 chứ. Haha
Ngộ Trí lão sư mỉm cười nói:
– Đúng, rồi sao nữa. Nói ta nghe coi.
Mạnh bất chợt nảy ra ý nghĩ có vẻ thông minh, xong bây giờ lại xị mặt xuống, lí nhí nói:
– Con mới nghĩ ra đến đấy thôi ạ. Thầy giảng tiếp cho bọn con nghe với.
Ngộ Trí lão sư tiếp tục nói:
– Mạnh nói đúng đó. Lá số Tử Vi của mỗi người chính là thế giới quan thu nhỏ của người đó.
Cũng chính là cách nhìn của họ với các vấn đề, về con người, sự vật, sự việc khác nhau trong xã hội. Và cũng chính là cách mà xã hội tương tác lại bản thân họ. Do mỗi người lại có một góc nhìn khác nhau, cho nên sự yêu ghét, thái độ với mỗi sự việc lại khác nhau. Người này thích ăn thịt gà, nhưng người khác lại không thích thịt gà, họ lại thích thịt bò. Quan hệ yêu ghét hòa hợp của con người với con người cũng hoàn toàn như vậy.
Ba cậu học trò nghe xong, gật gù như hiểu lời Ngộ Trí lão sư. Minh bắt đầu lên tiếng:
– Con hiểu rồi, vậy có phải chị Thảo thấy anh Hiếu khó tính, cộc cằn là do góc nhìn của chị ấy.
Cũng là thế giới quan của chị Thảo được mô tả qua lá số của chị ấy.
Ngộ Trí lão sư gật đầu hỏi tiếp:
– Vậy tại sao muốn biết tính cách thực sự, dụng thần của Hiếu, mấy đứa lại xem bằng lá số
của Thảo?
Mạnh lúc này thốt lên:
– Ừ nhỉ, đúng rồi. Vậy là bọn con phải xem lá số của anh Hiếu mới biết được con người thật của
anh ấy. Không thể dùng lá số của chị Thảo mà kết luận anh ấy là ai được. Như thế khác nào chỉ là một góc nhìn phiến diện.
Lúc này Ngộ Trí lão sư mới mỉm cười thực sự và giải thích:
– Đó chính là cái lý trong Tử Vi mà ba đứa cần nắm rõ. Chỉ có nhìn lá số của họ mới biết được họ là ai, dụng thần là gì. Không thể nhìn từ lá số của người khác để đoán định. Không thể vì Phu Thê cung của Thảo có Thiên Cơ Quyền mà hồ đồ nói rằng dụng thần của Hiếu là Quyền, từ đó khẳng định anh ta là người nóng tính, mạnh mẽ, cộc cằn được.
Minh gật gù tán thán, rồi quay sang hai người kia nói:
– Đúng thật, thế nên các cụ vẫn có câu “phải nghe bằng hai tai”. Haha. Vậy bây giờ phải có lá
số của anh Hiếu mới xác định được dụng thần và tính cách của anh ấy thầy nhỉ.
Ngộ Trí lão sư gật đầu. Mạnh ở bên cạnh liền nói:
– Thế để con nhắn tin hỏi chị Thảo.
Lão Trí cười khổ nói:
– Thôi khỏi mất công, ta có đấy, gửi cho mấy đứa in ra mà nghiệm lý.

Sau một lúc chiêm nghiệm, Ngộ Trí lão sư bắt đầu hỏi:
– Sao, mấy đứa thấy sao, dụng thần của Hiếu là gì?
Cả ba người khá rụt rè, chỉ có Minh một lát là cất tiếng:
– Con thấy bây giờ khó thật đấy thầy ạ. Mỗi thứ đều đúng một ít. Không biết phân biệt ra sao.
Cẩn ở cạnh cũng bắt đầu lên tiếng:
– Đúng thầy ạ, tưởng là dễ mà không hề dễ. Cung Mệnh vô chính diệu, cung Quan Lộc Cự Môn,
mà xét kỹ con thấy trong công việc anh Hiếu khá khẩn trương, nhanh nhẹn, hoạt bát chứ không hề nói nhiều, thậm chí còn nói ít làm nhiều nữa cơ ạ.
Mạnh nghe thấy bèn đẩy tay Cẩn:
– Thì thầy đã dặn rồi, ông quên à. Biết bao nhiêu con người sinh cùng một khoảnh khắc. Ông
trời ban cho tính cách, cần phải khảo sát kỹ lưỡng với người ta. Đâu cứ nhìn chăm chăm vào Mệnh Tài Quan mà phán tính cách được, há chẳng ngàn người như một sao.
Ngộ Trí lão sư bật cười haha rồi nói:
– Mạnh đúng là Mạnh, nhớ rất kỹ lời ta nhưng không biết cách biến hóa vận dụng. Mấy người
không khảo sát đương số mà cứ ngồi cầm lá số đoán mò thì sao có thể biết dụng thần và tính cách của họ.
Lúc này, ba người Minh, Mạnh, Cẩn mới ngẩn người nhớ ra lời dặn của Ngộ Trí lão sư. Mạnh
bèn nói:
– Vâng, bọn con quên mất. Để con hỏi anh ấy rồi phân tích lại để hỏi thầy nhé.
Ngộ Trí lão sư cười khổ, đứng dậy xua tay rồi nói:
– Thôi, nay ta bận rồi. Ngày mai ta có chuyến công tác đi mấy nơi miền Trung, có ai đi thì đăng
ký, tiện thể dạy dỗ các cậu một chút.
Nghe vậy cả ba nhao nhao lên:
– Con, con thầy ơi. Cho con đăng ký.
Ngộ Trí lão sư giơ tay phân trần:
– Hai người thôi, một người phải ở nhà để hoàn thành công việc. Lát mấy đứa tự chia nhau.
Còn nhiều dịp đi cùng ta nên đừng lo.
Cả ba nhìn nhau, rồi nhìn Ngộ Trí lão sư vâng dạ lí nhí. Lão Trí bước ra khỏi phòng, đi đến cửa
thì nhớ ra điều gì, quay lại nói với ba cậu học trò:
– Nhớ lời ta dặn đó. Muốn biết một người là ai, bản chất, tính cách họ như thế nào. Phải khảo
sát kỹ lưỡng và vô cùng thận trọng trong chính lá số của họ. Không thể tùy tiện nhìn vào lá số người
khác rồi phán xét được.
Minh, Mạnh, Cẩn vâng vâng dạ dạ như hiểu cái lý mà Ngộ Trí lão sư muốn truyền đạt cho mình. Sau khi lão Trí đi, ba người hào hứng bàn tán về chuyến công tác chính thức lần đầu được đi cùng lão Trí. Một cuộc tranh cãi bàn luận xem ai được đi, ai ở nhà cũng diễn ra vô cùng sôi nổi.

Trả lời