Lai Nhân Cung – chuyện của Thái

Thăng Long – Hà Nội, mảnh đất ngàn năm văn hiến. Nơi ghi dấu biết bao thịnh suy của đất nước Đại Việt ta. Trải qua hơn 11 thế kỷ từ lúc vua Lý Công Uẩn dời đô từ Hoa Lư về thành Đại La, cũng là bằng ấy những thăng trầm xuôi ngược của lịch sử. Những cuộc cách mạng, những cuộc chiến dựng nước và giữ nước, bảo vệ độc lập chủ quyền của dân tộc trước những đế quốc hùng mạnh nhất trong lịch sử, càng làm tôn lên giá trị trường tồn của nơi địa linh nhân kiệt này. Cũng như bao người con đất Việt, đối với tôi, nhớ về cội nguồn, mang trong mình lòng biết ơn tới lớp lớp cha ông đã cho thế hệ sau có được sự bình yên hạnh phúc, được hít thở trong một bầu không khí hòa bình, không bị ken đặc bởi khói đạn chiến tranh… đó cũng là một cách giáo dục nhân tâm hữu hiệu. Bởi vì, nếu chúng ta coi thường lịch sử, coi thường những giá trị văn hóa truyền thống lâu đời của dân tộc, thì hiện tại cũng sẽ là một hạt cát bị thổi bay ở tương lai mà thôi.

     Tôi có một thói quen từ lâu, đó là đến chùa Trấn Quốc vào ngày đầu tháng. Có lẽ nhiều người bị ấn tượng bởi tên gọi đặc biệt của nơi địa linh này. Còn thứ gây ấn tượng cho tôi, thì lại là chiều dài lịch sử, phong cảnh của con nước Hồ Tây, và cũng có thể là thứ năng lượng đặc biệt mà tôi cảm nhận được mỗi khi đến nơi này.

     Ngồi dưới tán bồ đề, đang tận hưởng bầu không khí trong mát của Hồ Tây thì dòng suy nghĩ của tôi bị chen ngang bởi câu chào ngay bên tai. Giật mình quay lại, một người phụ nữ tóc ngắn trung tuổi trong chiếc áo phông trắng phối kèm với giày thể thao và quần jean trẻ trung, đang nhìn tôi với một đôi mắt cười. Tôi mỉm cười chào lại và hỏi:

  • Xin lỗi, chị là…?

Người phụ nữ tiến thêm một bước tới phía tôi rồi nói:

  • Em chào sư huynh, em là Xuân, nickname của em trong lớp sơ cấp là Spring. Sư huynh đã nhận ra chưa?

     Quả thực những loại tình huống này làm tôi có chút bối rối. Trả lời không thì khá bất lịch sự. Tuy nhiên, việc nhớ hết mọi người trong các lớp thì thật sự là một nhiệm vụ bất khả thi. Thấy tôi có chút chần chừ, cô ấy bèn tiếp lời:

  • Em biết là sư huynh không nhận ra em mà, không sao đâu, lần sau em bắt đền phải nhắc bài em là được. Em là người hay đưa lá số và hỏi bạn Thái, sau đó bạn ấy lại đăng lên nhóm của lớp để tham khảo ý kiến của mọi người. Sư huynh đã nhớ ra chưa?

Tôi giật mình, phản xạ ngay tắp lự:

  • À anh nhớ rồi, chính là em đó hả. Lớp mình duy nhất em là người có nhiều lá số độc đáo đó. Em cũng hay đến đây lễ chùa à?

Xuân nhanh nhẹn trả lời:

  • Vâng, chắc do đặc thù công việc nên được tiếp xúc nhiều thôi anh ạ. Em đi với bạn Thái và hai bạn nữa trong lớp sơ cấp của lớp mình đó anh. Mấy anh chị em cùng ở Hà Nội nên lập ra nhóm nhắc bài, vừa để trao đổi kiến thức, vừa để lúc rảnh đi cà phê đàm đạo Tử Vi và chuyện đời. Nay Thái cũng đi mà vừa đến thì nhà gọi có việc nên quay về gấp, chắc lát sẽ quay lại.

     Do cũng đều là học viên cùng lớp nên tôi cũng không cần khách khí, nói chuyện với Xuân một cách khá cởi mở. Vài phút sau, hai người bạn đi cùng Xuân bước tới, một nam một nữ. Sau màn giới thiệu và chào hỏi của mọi người, chúng tôi bắt đầu nói những câu chuyện điển cố về Đạo Phật, quan điểm của Phật Giáo và niềm tin của những con người hướng đạo. Đột nhiên, Xuân hỏi tôi:

  • Sư huynh à, anh có tin có kiếp luân hồi không?

Tôi nhìn Xuân, cười và đáp:

  • Anh không tin, anh chỉ tin có kiếp này thôi.

Mọi người hơi ngạc nhiên vì câu trả lời của tôi, tôi biết điều đó và tiếp tục nói:

  • Nếu ta biết kiếp này nhiệm vụ của mình là gì, làm những điều tốt đẹp và ý nghĩa nhất cho cuộc sống, thì chả cần quan tâm đến kiếp sau nữa.

Mọi người đang có vẻ đồng ý với câu trả lời của tôi, nhưng Xuân thì không, cô ấy suy nghĩ một chút sau khi tôi nói và đáp lại:

  • Nếu anh không tin vào luân hồi, sao anh lại biết nhiệm vụ của mình tại kiếp này là gì?

     Tôi khá thưởng thức trước luồng tư duy của cô gái này, cũng có chút thắc mắc về nghề nghiệp của cô ấy. Một người phụ nữ có vẻ ngoài trẻ trung năng động, nhưng lại có hứng thú với những thứ huyền bí là vậy. Một bạn trong nhóm nói với tôi và mọi người:

  • Chắc đó là Lai Nhân Cung trong Tử Vi đúng không anh?

Tôi quay nhìn bạn nam kia và trả lời:

  • À ừ nó đó, mà lớp sơ cấp đã học đến đâu nhỉ, chắc em đọc trước tài liệu Thầy gửi hả.

Bạn nam kia trả lời:

  • Không ạ, anh Thái nói với em chứ em không biết. Ảnh bảo Khâm Thiên Tứ Hóa có liên hệ chặt chẽ với giáo lý Đạo Phật. Có đúng vậy không hả sư huynh?

Tôi cười đáp lại mọi người:

  • Về cơ bản thì Thái nói đúng đó, Khâm Thiên Tứ Hóa rất coi trọng Lai Nhân Cung. Mà cái anh nói là biểu đạt ý khác, không phải nói về Lai Nhân Cung.

Xuân có vẻ nóng ruột, hỏi tôi:

  • Sư huynh nói về Lai Nhân Cung đi, bọn em hóng nghe cái này hơn.

Hai người đi cạnh hưởng ứng, ánh mắt hướng về phía tôi thật chăm chú. Những loại tình huống như thế này, tôi có thể không chia sẻ chút ít được sao? Nhiều lúc tôi tự hỏi, cái câu nói “đồng khí tương cầu” sao lại đúng đến thế. Một tên Thái suốt ngày nhắn tin hỏi tôi chưa đủ, khả năng bây giờ lại tiếp tục xuất hiện vị cô nương tên Xuân này nữa. Kiểu gì cuối buổi tôi cũng phải điều tra lai lịch, xem có họ hàng gì với tên vãn bối “đáng ghét” kia không. Sau khi dòng suy nghĩ chạy qua trong đầu. Tôi nhìn mọi người và trả lời:

  • Ừ thì để nói hết cũng dài, nhưng mọi người cứ hiểu đại loại là Lai Nhân Cung chính là cung vị kết nối chúng ta đến thế giới này. Và cũng chính nó là nơi cấp phát năng lượng cho Lộc Quyền Khoa Kỵ trên bàn cục lá số.

Nghe xong, mọi người nhìn tôi, sau đó nhìn nhau, khí sắc có phần ngơ ngác. Xuân nói với tôi, giọng năn nỉ:

  • Sư huynh thương bọn em thì thương cho trót, cho bọn em xin vài cái ví dụ được không ạ. Chỉ sướng Thái thôi, suốt ngày nó hỏi được sư huynh.

Cái khẩu khí của người phụ nữ này, làm tôi cảm thấy khá thú vị. Dù sao biển học mênh mông, sự cầu thị của mọi người trước kiến thức cũng là điều dễ hiểu. Tôi trả lời Xuân:

  • Thật ra cũng không có gì khó hiểu quá đâu.                         Lai Nhân Cung là một kỹ thuật luận mệnh độc đáo của Khâm Thiên Tứ Hóa Hà Lạc Bắc Phái. Phương thức và cấu trúc luận mệnh này dựa trên thuyết luân hồi của Phật Giáo, họ tin rằng con người được hình thành do sự giả hợp của ngũ uẩn: “sắc – thọ – tưởng – hành –  thức”. Và tất cả mọi người đều theo nghiệp báo. Nhưng báo ứng, nhân quả hay sự sắp đặt của cuộc đời này, dù nhỏ nhất cũng không thể làm được. Ngày tháng năm sinh của mỗi người chính là điểm khởi đầu của Nhân Duyên kiếp này. Thập nhị cung bàn Tử Vi Đẩu Số đã sắp xếp và kết hợp lại từ thời điểm sinh ra của mỗi người. Cung vị nơi thiên can năm sinh trùng với can cung tọa lạc được gọi là “Lai nhân Cung”. Mọi người đến với thế giới làm người luôn đi kèm với nhân duyên và thói quen. Có rất nhiều người không còn nhớ được khoảnh khắc họ uống canh Mạnh Bà. Tuy nhiên những che giấu ký ức về thời đại của mọi người lại ẩn tàng trong “Lai Nhân Cung” vô danh này và mang theo chúng. Trong suốt cuộc đời của một con người, bốn hóa khí “Lộc – Quyền – Khoa – Kỵ” được diễn hóa thông qua sự hóa khí thiên can năm sinh đến các cung, nó chủ thể phú quý, nghèo hèn, họa phúc, vinh nhục trong đời này. Số mệnh nhân quả tạo hóa đều có thể thông qua cung vị mà thiên can năm sinh tọa lạc, cùng với phương hướng của bốn hóa khí của các tượng theo mạch đó mà tìm lần, có thể phác họa ra được bức nhân ảnh mờ ẩn của con người trong đời này. Tức biết được chỗ sở tại trong sứ mệnh ở đời này của mệnh chủ.

Sau khi tôi nói xong, Xuân hỏi tôi:

  • Vậy Lai Nhân Cung của sư huynh ở đâu vậy?

Tôi cười đáp:

  • Của anh ở Quan Lộc, nên cả đời này nợ Quan Lộc, lấy công việc làm niềm vui, lấy sách vở Tử Vi làm cảm hứng. Việc hay bị mọi người hỏi bài, chắc cũng là một loại nghiệp lực của anh.

Mọi người cùng cười phá lên một cách vui vẻ. Một bạn nam trong nhóm cất tiếng hỏi tôi:

  • Vậy Lai Nhân Cung của em ở Điền Trạch thì có ý nghĩa gì hả anh?

Tôi đáp lại:

  • À, thế em phải đọc tạp chí số đầu, trùng với Lai Nhân Cung của Mao Trạch Đông và Tưởng Giới Thạch đó. Hai vị này đều ở Điền Trạch, đến với cuộc đời này vì điền tịch, lãnh thổ. Có lẽ sắp tới em làm lãnh đạo đất nước cũng nên.

Chàng trai kia cười khoái trá rồi đáp lại tôi:

  • Ôi em chẳng có cái ước vọng cao sang thế đâu sư huynh ơi, em chỉ quan tâm đến gia đình nhà cửa thôi.

Tôi cười đáp lại:

  • Đó cũng là bản ý của Điền Trạch, em đến với cuộc này do có nợ với gia đình, nên tâm em sẽ hướng về gia đình.

Vừa mới trả lời câu hỏi của chàng thanh niên kia, Xuân lại tiếp tục hỏi tôi:

  • Sư huynh ơi, nãy em thấy anh có đề cập đến năng lượng của Lai Nhân Cung, anh có thể giải thích rõ hơn giúp bọn em được không?

Tôi tiếp tục nhiệm vụ giải thích của mình cho Xuân:

  • Như thế nào nhỉ. Em cứ coi nó là một nơi cấp phát năng lượng, như nguồn điện, nguồn nước cho cuộc sống này vậy. Còn tứ hóa năm sinh, chính là nơi nhận được năng lượng cấp phát từ Lai Nhân Cung mà có thể tỏa sáng. Ví như hóa Lộc là cái ghế mát-xa, hóa Quyền là cái máy chạy bộ, hóa Khoa là chiếc laptop, còn hóa Kỵ là cái bình nóng lạnh. Cái nào muốn chạy được, đều cần có nguồn năng lượng từ Lai Nhân Cung cấp phát cho nó.

Xuân hỏi tôi:

  • Vậy nếu không có năng lượng để cấp phát cho nó, những thứ đó có mất đi không hả sư huynh?

Tôi gật gù ra vẻ tán thưởng cho một câu hỏi hay:

  • Mọi người học Khâm Thiên, cần có những tư duy kiểu như vậy, nhưng cũng nên tìm câu trả lời từ những câu hỏi như vậy. Đương nhiên là nó sẽ không mất. Lai Nhân Cung hay tứ hóa năm sinh, đều là những thứ bất biến trên lá số. Nhưng nếu không biết dụng đúng cách, thì nó chỉ là những thứ vắng lặng bất động, vô tri vô giác ở đó mà thôi. Nếu em không đi lấy nguồn điện cho cái máy chạy, thì nó vẫn ở đó, nhưng sẽ vô dụng đối với việc cải thiện sức khỏe của em. Nếu em không đi lấy nguồn điện cho chiếc laptop, thì nó cũng vẫn ở đó, nhưng vô dụng với việc nâng cao tri thức cho em. Bới vậy, chúng ta vẫn hay lầm lẫn việc có tứ hóa năm sinh ở một cung vị là sự bất biến, trường tồn của trạng thái hóa tượng đang phát ra sức mạnh. Quả thật là vô cùng sai lầm, tứ hóa tượng trong bàn cục lá số, chỉ có thể mang lại nguồn năng lượng, giá trị của nó khi chúng ta khởi động cỗ máy khổng lồ là Lai Nhân Cung.

     Đến bây giờ, mọi người đã bắt đầu chân thực nhận ra ý nghĩa của cung vị đặc biệt này. Tuy nhiên, khuôn mặt của Xuân vẫn có đôi nét suy tư. Tôi nhìn về phía cô ấy, nhíu mày tỏ vẻ hãy cứ hỏi những gì cần thiết. Xuân cười và đáp lại:

  • Đúng lý thuyết là như vậy, nhưng vận dụng vào bản thân lá số của em lại thấy có đôi chút khó khăn. Lai nhân cung của em định vị tại Tật Ách cung, chẳng lẽ lại nói lên mình đến với cuộc đời này là vì chính mình hay sao? Sư huynh có thể giúp em được không?

Xuân chìa lá số của cô ấy cho tôi, tôi nhìn qua rồi hỏi:

  • Đương nhiên câu hỏi của em, không phải không có lý. Nhưng loại suy luận như thế này, cần thêm một chút thấu đáo nữa. Tật Ách vị là một trong ba cung Mệnh, Phúc, Tật. Cung Mệnh đại diện cho đặc điểm tính cách của mệnh chủ ở bên ngoài. Cung Tật Ách đại biểu cho bản chất, nội tâm bên trong. Cung Phúc Đức thì nói về tính chất suy nghĩ cảm xúc tinh thần của một người. Vì vậy đây là số phận của người tự lập cách. Nên khi Lai Nhân Cung tại Tật Ách cung. Ngoài khả năng tự lập, thì cuộc sống này thứ em coi trọng và quan tâm cũng chính là cảm xúc của bản thân cũng như chất lượng, giá trị cuộc sống của mình. Thứ em có thể làm chủ, chính là thứ em thấy thoải mái và hạnh phúc, thứ mà em không thể làm chủ, dù có ngàn vàng cũng không khiến bản thân vui vẻ.

Xuân giơ hai tay lên, nắm vào nhau tỏ vẻ khâm phục, nói với tôi:

  • Đúng là sư huynh, một câu đã nói hết tâm tư của em, quả là muôn phần chính xác.

Tôi lại hỏi Xuân:

  • Anh muốn hỏi hiện em đang làm công việc gì, có liên quan đến nghề nghiệp tự do, hay những công việc liên quan đến văn chương, nghệ thuật không?

Xuân gật đầu đáp:

  • Anh đoán tiếp đi, anh đang đoán đúng hướng rồi đó.

Tôi trả lời:

  • Anh đâu có đoán, đây là định tượng của em thôi. Khâm Thiên chỉ định tượng, còn đoán cụ thể thì sao biết được. Dụng thần của em Thái Âm Khoa, lại nằm luôn tại trục Phụ Tật của Lai Nhân Cung. Có lẽ cũng không nằm ngoài mấy lĩnh vực này. À, có thể còn có giảng dạy nữa.

Xuân đáp lời tôi:

  • Đúng là hiện tại em làm nghề tự do anh ạ, nhưng xuất phát của em là một phóng viên. Hiện em chuyên đi review và viết bài cho các khách sạn 5 sao, và cung cấp bài cho các tạp chí về khách sạn, sân golf và ô tô. Nhưng đúng là hiện tại em làm việc tự do và liên quan đến văn chương. Sau nhiều năm đi làm ở các tòa soạn, em cảm thấy khi bước ra ngoài làm việc tự do em mới được là chính mình. Không gò bó, không áp lực, được thả trôi với cảm xúc và cuộc sống em mong muốn. Lại còn chuẩn bị mua được chung cư nữa.

Tôi gật gù nhìn Xuân và hỏi:

  • Vậy là em sắp nắm được các nguồn năng lượng của tứ hóa rồi đó. Tha hồ mà có Lộc nhé.

Xuân tủm tỉm cười khoái trá, nói với tôi:

  • Ôi thật vậy hả anh, em trước giờ cứ mải công việc, chả có mảnh tình nào vắt vai. Có khi thế này sắp tới lại được mời mọi người đi ăn cỗ cưới. Nhưng em có một thắc mắc nữa muốn hỏi sư huynh, huynh trả lời giúp em nhé?

Tôi vui vẻ đáp lại Xuân:

  • Có gì cứ nói, anh em mình đều là đồng môn mà.

Xuân tiếp tục hỏi tôi về chủ đề Lai Nhân Cung:

  • Trên lá số của em có Quyền tại Điền Trạch, có phải vì trước đây em không làm việc tự do nên không dụng được năng lượng của Quyền hả sư huynh? Ở nơi làm việc, em không hợp tính và hay cãi vã với đồng nghiệp suốt. Nói chung là bất đồng sư huynh ạ.

Tôi nhìn lá số, ngẫm nghĩ một lát và nói:

  • Cũng không hẳn là vậy, anh muốn bóc tách ra sâu hơn để em có thể hiểu được bản chất của vấn đề. Hóa Quyền ở Điền Trạch cung là nơi cấp phát năng lượng cho các tự hóa tượng trên mệnh bàn của em. Trục Phu Quan và Huynh Nô của em, có hợp có phân, có Xuyến Liên có Phản Bối, lại còn kéo khí của Dụng Thần. Vì vậy, việc không hài lòng nhau trong công việc cũng là lẽ thường. Tuy nhiên, tứ hóa năm sinh lại do chính Lai Nhân Cung sinh ra, vì vậy chuyện cạnh tranh hay quyền lực trong công việc, chuyện hợp tan bất đồng cãi vã, nguyên nhân cũng đều từ Tật Ách mà ra. Có lẽ chuyện này cũng không nằm ngoài những tham vọng, bản ngã của chính em về công việc.

Xuân gật đầu lia lịa đồng ý, và nói với tôi:

  • Quả là như vậy anh ạ, trong công việc tính em rất quyết liệt, năng nổ nên đôi khi lại thành ra có hiềm khích, va chạm với lợi ích của những bạn phóng viên khác. Anh giải thích như này thực là làm em hiểu rõ. Trước kia em chỉ nghĩ đến việc do Nô Bộc cung hóa Kỵ xung Mệnh nghĩa là bạn bè đồng nghiệp không tốt, gây khó khăn cho mình. Đúng là Khâm Thiên thật không đơn giản.

Tôi cười rồi đáp lại:

  • Rõ ràng là đồng nghiệp gây cản trở cho em, Thái nó học lỏm của anh bao bí kíp, mà hình như có nói được gì cho em đâu, đúng không?

Cả nhóm cười phá lên, không khí nói cười thật vui vẻ. Từ xa có bóng thanh niên hớt hải chạy đến, vội phân trần giải thích với mọi người:

  • Xin lỗi để mọi người đợi, nãy em đi vội, cầm nhầm cái chìa khóa két ở cơ quan của mẹ em, phải phi vội về đấy gửi lại bà để bên kế toán còn kiểm kê. Mọi người nói cười gì vui thế, em có bỏ lỡ gì không?

Tôi liếc mắt nhìn tên tiểu tử này rồi trả lời hắn:

  • Không, mọi người có đợi chú đâu, chỉ là đang chia sẻ một ít bí kíp của Khâm Thiên thôi, chú biết nhiều quá rồi, một số thứ cũng không cần biết nữa.

Mọi người lại cười ầm lên, duy nhất có Thái là người đang có chút nghi ngờ, thắc mắc. Hắn không chịu nổi, quay sang hỏi Xuân:

  • Nãy mọi người nói bí kíp thật hả chị?

Mọi người lại cười ồ lên một lần nữa. Vừa vì độ ngây thơ lẫn ham kiến thức của hắn. Sau một hồi phân trần, tán gẫu, mọi người chúng tôi cùng nhau vào lễ chùa. Sau đó, Xuân đề xuất ý kiến mời mọi người buổi trưa cùng đi ăn cơm chay ở một nhà hàng khá nổi tiếng trên đường Nguyễn Du. Tôi xin phép từ chối, một phần do không quen ăn ở ngoài, một phần tôi vẫn còn một núi công việc đang chờ ở nhà, nếu rời xa căn phòng làm việc, lúc nào bản thân cũng cảm thấy bứt rứt khó chịu. Cõ lẽ, đấy là sự khác nhau giữa tôi và Xuân, một người có Lai Nhân Cung ở Quan Lộc, còn người kia thì lại ở Tật Ách.

Trả lời