THÙY TƯỢNG TAM PHÁP

Trong những cái hay của Tử Vi, tôi thấy hay nhất chính là cách ứng tượng, dụng tượng. Các bạn cứ hình dung, cuộc đời luôn định sẵn những những chiếc hố lớn nhiều chông gai, hay những rặng núi đầy hoa thơm trái ngọt. Nếu định mệnh đưa chúng ta đến ngã rẽ có những cái hố, hãy bình tĩnh mà chuẩn bị chiếc ván bên mình, băng qua điểm nguy hiểm, tuy sẽ phải gắng sức cố công, vất vả hơn lẽ thường, nhưng sẽ cứu được bản thân trước cú ngã đau đớn. Hay đơn giản, nếu không chọn con đường gian khổ vượt đèo lội suối, mà chỉ thích nhởn nha bằng phẳng, thì không thể nào ở trên đỉnh núi để thưởng thức kỳ hoa dị thảo, phóng tầm mắt xa khắp cõi nhân gian. Biết được tốt xấu trong phạm vi số mệnh của bản thân, là cái vi diệu của Tử Vi, nhưng có thể làm cái tốt phát triển mạnh mẽ ra sao, hay khiến cho cái xấu trầm trọng hơn đến thế nào, đó lại hoàn toàn phụ thuộc vào nhân tâm mỗi người.

Hẳn các bạn còn nhớ về Xuân, nữ phóng viên, người học cùng lớp sơ cấp với Thái mà tôi gặp ở chùa Trấn Quốc lần trước. Lần này tôi có việc cần nhờ đến mối quan hệ trong ngành của cô ấy, để giải quyết một số vi phạm trong vấn đề về đất đai và môi trường. Chuyện là bác tôi đang sinh sống ở ngoại thành Hưng Yên, đô thị hóa đã làm cho những vùng quê nơi đây thay da đổi thịt, nhà cao tầng bây giờ san sát nhau, những con đường làng được thay lớp áo mới bằng bê tông, cứng cỏi và sạch sẽ, mùi lúa đòng lúc trổ bông cũng dần bị mùi nhựa đường át đi trong những cơn mưa mùa hạ. Mặc cho sự thay mới của thời gian, căn nhà ngói ba gian của bác tôi vẫn nằm đó suốt chiều dài lịch sử từ những năm sau giải phóng. Việc gì đến cũng phải đến, sự phát triển, công nghiệp hóa, hiện đại hóa dần xuất hiện khắp mọi nơi. Nhà máy, nhà xưởng cũng dần xuất hiện liền kề, sát vách với những khu dân cư. Để rồi sự yên ắng, tĩnh mịch của thôn quê cũng dần bị phá vỡ bởi những âm thanh của động cơ, máy móc.

Năm ngoái, không hiểu được cấp vốn do đâu, mảnh đất ruộng bên cạnh nhà bác tôi bỗng dưng mọc lên một nhà xưởng chăn nuôi quy mô nhỏ. Gọi là nhỏ nhưng mức độ hiện đại của nó không hề kém những trang trại khác. Thứ lạc hậu duy nhất lại chính là vấn để xử lý nước thải. Mùi chất thải, phân gia súc bủa vây khắp làng trên xóm dưới, nguồn nước bị ô nhiễm khi đơn vị chăn nuôi trực tiếp xả ra sông thông qua một con kênh nhỏ, tinh vi và bí mật. Gia đình bác tôi nằm cách chỉ hơn 10m, và đương nhiên là một trong những hộ dân bị ảnh hưởng nặng nề nhất. Cuộc sống bị đảo lộn, nhiều lần nhắc nhở, trao đổi với bên nhà xưởng, thậm chí còn khiếu nại lên ủy ban xã, nhưng mọi việc cứ bị lờ đi, bỏ qua như có những thế lực nào đó cản trở. Ngày tôi về quê có giỗ mới biết chuyện, nên mới quyết định tìm cách giải quyết giúp gia đình bác. Việc đầu tiên tôi nghĩ đến, đó chính là báo chí, tiếng nói của nhân dân thông qua ngòi bút của các tờ báo danh tiếng là vô cùng có trọng lượng. Sau cuộc điện thoại của tôi cho Thái, Xuân gọi lại cho tôi ngay tắp lự, lắng nghe hết vấn đề, sau đó nhanh chóng đưa ra phương án mà tôi thấy khá thuyết phục. Cô ấy nhờ một người bạn làm trưởng ban của một tờ báo lớn tại Hưng Yên, gửi giấy giới thiệu để xuống làm việc trực tiếp với nhà xưởng. Tất nhiên trước đó cô ấy và chúng tôi sẽ trực tiếp đi gặp họ, dù sao trước khi dùng lý vẫn nên có tình, đạo lý muôn đời là vậy.

Hai hôm sau, do mỗi người mỗi việc, chúng tôi hẹn nhau tại quán cà phê đầu làng trước khi tới nhà xưởng. Mấy người bạn này, không những ham học, họ còn rất năng nổ nhiệt tình khi chạm đến công việc, cũng có thể Tử Vi đã giúp con người ta có sự liên kết vô hình với nhau. Tôi là người đến muộn nhất, Thái, Xuân và Tình – vị nữ trưởng ban kia đã đến trước. Sau màn giới thiệu mọi người, Tình có trao đổi qua và cập nhật những thông tin mới nhất về bên nhà xưởng đó để mọi người nắm được. Bất ngờ nhất là Tình không đi một mình, cô ấy giới thiệu lát nữa sẽ có thêm một vị phó trưởng phòng bên công an môi trường cùng tham gia. Sự hỗ trợ này thực sự tôi không nghĩ đến, chỉ có thể thầm cảm ơn Xuân trong lòng, một ngày nào đó sẽ nhất định báo đáp. Đang nghĩ về cuộc gặp sắp tới với bên chăn nuôi thì tiếng xì xèo bàn tán của Thái và hai vị nữ khách làm tôi tò mò nhìn sang. Hóa ra họ đang nói chuyện về được mất trong số phận. Tôi mới đùa nói với Tình:
– Em đừng tin hai người này, không lại bị dọa cho đêm về mất ngủ.
Tình cười hóm hỉnh, đáp lời tôi:
– Không hề anh ạ, hai bạn ấy phân tích cho em đúng lắm. Trước giờ quả là em chưa được nghe những lý niệm và cách phân tích thế này bao giờ.
Tôi lắc đầu, giọng trêu đùa:
– Thôi thế là em mắc bẫy rồi.
– Không anh, lát nữa cho em được xin anh ít phút để hỏi về công việc sắp tới của em được không ạ? Em nghe Xuân kể rất nhiều mà đây mới là lần đầu được gặp anh.
– Được chứ, em hỏi mười câu cũng được. Anh còn chưa cám ơn em đã nhiệt tình giúp anh đến vậy.
Thái bên cạnh chen ngang vào ngay câu chuyện:
– Đấy, chị Tình quả là trúng độc đắc, em thì cứ đợi đấy mà hỏi được câu nào của sư huynh.
– Vì mỗi lần chú hỏi anh như chất vấn đại biểu quốc hội rồi. Một năm chỉ có mấy phiên thôi. Định làm
anh mệt chết à?
Như biết ý khi thấy Tình nhìn mình, Thái và Xuân kéo nhau ra một góc xa khác để cô trưởng ban có thể hỏi tôi chi tiết hơn về số phận của cô ấy. Tình nói:
– Thái là người đầu tiên nói em đào hoa anh ạ.
– Vậy em thấy có đúng không?
– Đúng anh ạ, trước giờ em từng đi xem nhiều, nhưng không thấy ai luận như em ấy. Tuy khá khô khan, em cũng không hiểu rõ nhưng lại nói đúng về bản chất.
– Vậy em có vấn đề gì ngại Thái à?
– Không anh ạ, em chỉ nghĩ anh là sư huynh của cả Thái và Xuân, cả hai lại nhắc rất nhiều về anh, nên em tin anh sẽ cho em lời khuyên chính xác.
– Trường Giang sóng sau đè sóng trước, e rằng sau này em nên tìm Thái để hỏi. Lớp hậu bối càng ngày sẽ càng có những con đường ngắn hơn để tới thành công.

Sau khí xem lá số của Tình một hồi, tôi ngẩng lên nhìn cô ấy và nói:
– Thái nói không sai, em không những đào hoa mà cuộc sống còn dễ thị phi đa biến. Quyền Kỵ song
tượng, thuyền qua không thấy bóng nước, đào hoa biến hóa. Hôn nhân cũng từng đổ vỡ.

Tình nhìn tôi, mặt biến sắc, tỏ vẻ kinh ngạc, tôi nhận ra điều đó dù cô ấy có hơi cúi mặt xuống. Loại tình huống này tôi khá thuần thục. Con người khi có những điều giấu kín, đều không muốn bị người khác nhìn ra, dù luôn hy vọng tìm cho mình câu trả lời từ những vị học giả thần thần quỷ quỷ nào đó, thì cái cảm giác bị lột bỏ lớp vỏ bọc đạo mạo bên ngoài, phơi bầy nhân tâm ra trước mắt đều không hề dễ dàng gì. Đặc biệt là những con người có địa vị trong xã hội.
– Vậy là sắp tới mọi chuyện của em có biến động lớn hả anh?
– Không phải vậy, anh đang nói về đào hoa thôi, em thấy sao?
– Đúng như lời anh nói, nhưng em cũng không hiểu sao lại thế, nó như có sự sắp đặt anh ạ. Người đến với em chỉ một thời gian là họ lại rời đi.
– Thì em cứ coi là vậy đi, ngoài chuyện tình cảm em muốn hỏi anh việc gì?
– Dạ công việc anh ạ.
– Vậy hiện giờ em đang…
– Em đang độc thân anh ạ
– Thế là chồng cũ của em vui tính hòa đồng, rộng duyên nhưng tâm đặt bên ngoài xã hội. Ly hôn xong công việc em phát triển?
– Đúng là như thế, không sai chút nào. Ôi hôm nay được gặp anh ở đây quả là may cho em.
– Chỗ hảo hữu, em đừng câu nệ.
Nói xong, tôi vẫy tay gọi Thái và Xuân vào ngồi cùng. Hai người bọn họ nãy giờ cũng đang nóng lòng tò mò chuyện của Tình. Thấy tôi gọi lại, mặt mày hai chị em hớn hở hẳn lên. Thái ngồi xuống, nói đùa với mọi người:
– Em với chị Xuân chỉ mong đến lúc này. Toàn được học bí kíp của sư huynh!
Xuân cũng thêm vào cho có phần sôi động:
– Tình yên tâm, chị em tôi biết tính của sư huynh, xong phần bí mật sẽ thảo luận đến phần chung. Bà
đừng lo lộ thông tin tuyệt mật.
Tình mỉm cười, nét mặt vẫn còn đang có phần thảng thốt suy nghĩ những gì vừa được nghe. Tôi nói với hai người vãn bối:
– Hai đứa nhìn xem, có biết vì sao Tình sau khi ly hôn công việc sẽ tốt hơn không?
Hai sư đệ của tôi nhìn nhau, rồi tập trung nhìn lá số một lúc, rồi lại nhìn nhau. Cuối cùng Xuân ngẩng lên nói:
– Chị Tình thì em biết, đúng là sau khi ly hôn, tập trung vào công việc và công việc tốt lên thật. Nhưng tại sao tốt lên thì em không hiểu sư huynh ạ.
– Đây chính là “Thùy Tượng Tam Pháp”. Bao gồm ba yếu tố Năm sinh – Tự Hóa – Phi cung.
– Sư huynh nói cụ thể hơn đi.
– Thể là tứ hóa năm sinh bất động. Sau đó bị Dụng của tự hóa làm cải biển và thay đổi. Cuối cùng chính là phi cung để tìm vật tướng sự việc. Vật tướng của vấn đề chính ở Quan Lộc cung, đương nhiên sau khi có biến cố về hôn nhân, Tình sẽ tập trung vào công việc và phát triển được công việc.

Có lẽ Thái hiểu được ẩn ý trong những lời tôi nói, còn Xuân vẫn cần thêm một khoảng thời gian dài để lĩnh hội được những lý niệm và sự giác ngộ trong Bắc Phái. Thật ra không khó gì khi phơi bầy tất cả trước mặt bọn họ, nhưng khi những thủ pháp hay bí kíp được cung cấp dồn dập mà không có sự suy ngẫm cần thiết, đó chính là con đường dẫn họ vào mê lạc. Mông lung một hồi, Thái hỏi tôi:
– Vậy trong bàn cục lá số trùng trùng điệp điệp các hóa tượng đan xen, thì biết lấy đâu là Thể là Dụng mà biết được biến hóa hả sư huynh?
– Bàn cục lá số mười hai cung vị đều có thể là Thể, cũng đều có thể là Dụng. Tùy sự vật sự việc diễn hóa mà định vị Thể Dụng ở nơi nào.
– Vậy Thể của chị Tình chính là song tượng Lộc Khoa, sau đó sẽ bị tự hóa tượng biến đổi mà dẫn tới vật tướng ở Quan Lộc đúng không huynh?
– Chính xác là ở chỗ đó, vậy còn về lý thì sao? Giải thích cho hai chị của chú nghe xem nào?
– Ôi, cái này em vẫn chưa nắm rõ, bước đi của thủ pháp là vậy. Nhưng lý niệm thì có lẽ em chưa đạt tới. Sư huynh giảng giải giúp bọn em.

Tôi nhìn quanh một vòng, Thái thì có lẽ không phải nói. Hắn ta lúc nào cũng có cảm giác như ngày đầu nghiên cứu Bắc Phái, háo hức và tò mò với mọi phương pháp mới. Xuân thì khuôn mặt có phần nhăn nhó như chẳng tài nào mở được cánh cửa Bắc Phái, dù chiếc chìa khóa nhỏ nằm gọn trong bàn tay. Còn Tình, đứng về phía người xem thì hẳn là muốn biết càng nhiều kết quả càng tốt, chẳng hề quan tâm đến lý do. Mỗi một người đến với Tử Vi, đều chia ra nhiều sắc thái khác nhau. Người mưu cầu học thuật, người trông ngóng cái đích cuối con đường, cũng có người chỉ lăm lăm muốn cải hoán số phận. Không sai, tất cả đều chân thực có lý do, nhưng có tiếp cận được với sự sâu sắc của Bắc Phái hay không, lại tùy duyên của mỗi người. Và cái cải vận ở đây, không đơn thuần là những lý lẽ thường thấy. Tôi quay sang nói với họ:
– Cái gì là Thể? Đó là cái vốn tồn tại sẵn có trên bàn cục lá số, được tiên thiên bố trí định sẵn. Lai nhân cung là Thể, tứ hóa năm sinh cũng là Thể, là cái vắng lặng bất động, tĩnh tại hiện diện trong cuộc sống của Tình. Nhưng khi đạt đến thời không của tự hóa tượng phát tác, sẽ làm biến đổi tính chất của Thể, làm thay đổi trạng thái tĩnh tại của sự việc, đẩy sự việc sang một chu trình khác, một giai đoạn khác. Mọi người hãy hình dung giống như một chiếc quạt công nghiệp, khi không hoạt động, đơn giản chỉ cần đặt nó trên một mặt bằng là nó sẽ đứng yên, không hề bị lay chuyển. Khi đó nó chính là một cỗ máy đang nằm im say giấc. Nhưng một khi đã đấu điện, nó sẽ phi thường rung lắc ồn ào, phá vỡ trạng thái im lìm ban đầu. Bản thân nó đã phá vỡ sự cân bằng yên tĩnh trước kia. Thế nên muốn sử dụng nó trong trạng thái mới, tất yếu cần làm cho nó cân bằng lại, hoạt động ổn định mà không bị rung lắc. Cái gì làm cho nó không bị rung lắc, chính là vật tướng cuối cùng trong Tử Vi.
– Ồ ra là vậy, vậy là muốn nó không rung lắc, người thợ phải bắt vít, cố định nó vào tường hoặc một vị trí cụ thể. Vị trí đó chính là nơi giúp nó cân bằng. Trên lá số của chị Tình chính là cung Quan Lộc đúng không sư huynh?

Lời nói này lại xuất phát từ Xuân, tôi khá ngạc nhiên nhưng cũng kịp gật đầu đồng ý. Có lẽ tên hậu bối kia, trong đầu hắn bị đan xen quá nhiều thủ pháp nên vẫn đang mơ hồ chưa lĩnh ngộ được ngay. Vỗ vai Thái tôi bảo:
– Anh vẫn luôn nói với bọn em, Khâm Thiên nó luôn song hành với cuộc sống, chú trọng cân bằng được mất. Như Tình chẳng hạn, nếu em vẫn có một gia đình hạnh phúc trọn vẹn, thì chẳng thể nào phát triển được công việc như bây giờ. Một thứ này mất đi, nó sẽ truyền năng lượng sang cho việc khác, và công việc của em chính là được hưởng lợi sau khi em bị mất đi tình cảm hôn nhân. Nên nhiều người cứ hay nói là đỏ bạc thì đen tình là thế. Phàm ở đời đâu thể vẹn toàn mọi thứ.
– Vậy cái nhìn tổng quan của thủ pháp “Thùy Tượng Tam Pháp” là gì hả sư huynh? Em vẫn bị rối quá.
Tôi liếc mắt lườm Thái, ra vẻ hắn hỏi quá nhiều, nhưng đương nhiên vẫn giải thích tiếp:
– Năm sinh – tự hóa – phi cung. Đây chính là ba yếu tố tạo nên yếu quyết của thủ pháp.
Năm sinh Lộc Khoa trục Mệnh – Di vốn là chất bất biến, là tiên thiên tượng được tạo thành từ Lai Nhân Cung, thế nhưng lại xuất hiện một tự hóa ly tâm Lộc tại đây. Hậu thiên tượng tự hóa ly tâm Lộc đã làm cải biến chất tĩnh lặng của Lộc Khoa năm sinh, làm phát động biến hóa, tạo ra một trạng thái năng lượng mới, làm cho trục Mệnh – Di mất cân bằng. Vì vậy cần phi cung để biết vật tướng cuối cùng ở đâu, đồng nghĩa với việc sau khi ly hôn mệnh chủ sẽ làm gì, tập trung vào vấn đề nào trong cuộc sống. Nơi cân bằng lại Lộc Khoa năm sinh song tượng tại bàn cục lá số chính là Vũ Khúc tại Quan Lộc cung.
– Vậy thì công việc của em sẽ tốt đến lúc nào hả anh, em cũng muốn có sự chuẩn bị nhằm kế hoạch một cách lâu dài.

Đang nói dở thì điện thoại Tình rung lên, vị phó trưởng phòng công an môi trường của tỉnh Hưng Yên báo là năm phút nữa sẽ có mặt. Tình vội thông báo cho mọi người chuẩn bị ra đón tiếp và tiến hành công việc. Do không còn thời gian nhiều nên tôi nói với Tình:
– Cuộc sống là một chuỗi sự việc nối tiếp nhau. Duyên khởi duyên diệt, duyên này kết thúc sẽ nối tiếp duyên khác. Liên tục như vậy cho đến khi ta về với cát bụi. Việc công việc của em tốt lên sau khi ly hôn là một đoạn nhân duyên. Còn công việc của em tốt đến bao giờ, tùy thuộc vào tiếp tới em khởi duyên gì? Sắp tới em có đi tiếp bước nữa hay không? nó sẽ lại là một điểm khởi đầu mới trong đoạn nhân duyên tiếp theo của em.
– Vâng, em hiểu ý anh. Hôm nay gặp anh và mọi người ở đây làm em hiểu rõ hơn về Tử Vi, để sắp tới khi xong việc bác nhà mình, em xin phép mời mọi người một bữa để nghe anh chỉ dậy.

Tôi vui vẻ đồng ý với đề xuất của Tình, cũng không quên cám ơn sự nhiệt tình của cô ấy. Sau khi vị lãnh đạo công an kia đến, đoàn chúng tôi vào làm việc với ông chủ nhà xưởng. Mọi chuyện diễn ra khá hài hòa trong không khí hợp tác và đối thoại giữa hai bên. Tất nhiên dù có sự bao che của các thế lực khác, nhưng chủ nhà xưởng cũng khó có thể chống đỡ lại lực đả kích xung quanh đến từ bác tôi, một lão nông về hưu. Họ hứa sẽ có giải pháp khắc phục ngay tình trạng xả thải và ô nhiễm không khí như hiện tại cũng như khẩn trương thực hiện các biện pháp tạm thời để khắc phục bớt mùi hôi thối ảnh hưởng tới các hộ dân xung quanh.

Buổi làm việc kết thúc khá tốt đẹp, hy vọng rằng kết quả khắc phục cũng sẽ tốt đẹp như lời hứa của họ. Gia đình tôi có lời mời mọi người ở lại dùng bữa cơm thân mật thay cho lời cảm ơn, tất nhiên là tại một nhà hàng ở gần thị trấn. Nhưng Tình và vị lãnh đạo phía công an kia từ chối, xin hẹn dịp khác. Chúng tôi chia tay nhau ở ngã tư Phố Nối, vẫn như thường lệ, Thái là người lái xe đưa tôi và Xuân về Hà Nội, với hai người này, dùng cơm với tôi là điều bắt buộc, dù sao cũng phải thể hiện thành ý của bản thân. Nhưng tôi giao hẹn trước, bữa cơm hôm nay tuyệt nhiên chỉ nói về các vấn đề cuộc sống chứ không nói Tử Vi. Hai người họ nghe xong cười phá lên, mỗi người một câu hùa vào trêu tôi. Không khí vui vẻ như xua tan đi cái nắng hè chói chang, phả hầm hập xuống nền đường nhựa, áp chặt vào từng lớp cửa kính ô tô. Chiếc xe rẽ ra quốc lộ, hòa vào dòng chảy đông đúc của
nhân sinh. Dòng chảy này, chả khác là bao so với số mệnh của con người, cũng một con đường, nhưng đích đến lại khác nhau…

Trả lời